Sáng thứ bảy, Lãnh Du mang quần áo, lái xe đến dưới chung cư Lâm Hinh đón nàng. Hôm nay, các nàng lên kế hoạch cho chuyến du lịch suối nước nóng hai ngày một đêm.
Khi Lãnh Du đến, cô thấy nàng một tay ôm Mập Mạp, một tay xách một chiếc vali nhỏ. Lãnh Du xuống xe, chất vali vào cốp xe, đồng thời trừng Mập Mạp.
Mập Mạp bị Lãnh Du trừng, nó nhanh chóng rụt đầu lại, lao thẳng vào lòng Lâm Hinh, cái chuông trên cổ kêu leng keng. Cách đây vài hôm các nàng thấy cái chuông treo trên cổ con mèo trắng nên cả hai quyết định sắm một cái cho Mập Mạp. Lãnh Du hài lòng nhếch môi nói: "Hai ngày này không bị nó quấy rầy, chúng ta có thể vui vẻ rồi."
"Có nó cũng vui mà." Lâm Hinh vừa nói vừa ngồi vào xe, để lại Lãnh Du với vẻ mặt ngơ ngác
Vợ cô bị con mèo mập này cướp mất rồi? Ẻm cảm thấy ở chung với nó rất vui?
Lãnh Du mím môi ngồi vào ghế lái, thấy cô vào, Mập Mạp vội quay đầu về phía cửa sổ, mông hướng về phía Lãnh Du, đuôi cong lên, không dám quẹt cô.
Dù vậy, Mập Mạp vẫn vểnh tai lên nghe động tĩnh của Lãnh Du, nó sợ cô không vui sẽ đá mình ra khỏi xe. Nó chỉ biết mấy hôm nay mình chọc cô không vui nhưng vẫn không rõ nguyên nhân là gì, nó nghĩ tốt nhất không nên chọc cô thêm.
Lâm Hinh ôm Mập Mạp vào lòng, lắng nghe tiếng gừ của nó, tay xoa nhẹ đầu nó. Lãnh Du nhìn cả hai, nói: "Chị check rồi, suối nước nóng chúng ta sắp tới không cho phép thú cưng nên mình thật sự không thể đưa Mập Mạp theo."
"Em biết, hai ngày này chỉ đành để nó chịu cô đơn." Lâm Hinh nhìn Mập Mạp, nàng thấy đôi mắt đen tròn của nó đang nhìn mình. Trong không gian xe, đôi mắt nó rất to, rất dễ thương.
Mặc dù các nàng nuôi nó chưa lâu nhưng cũng không nỡ gửi nó cho người khác nuôi ít hôm. Cả Lãnh Du cũng vậy, dù không thích nó nhưng cô vẫn lo lắng.
Khi họ đến gần nhà Hoàng Lâm, Lãnh Du dừng xe rồi cùng Lâm Hinh và Mập Mạp đi đến nơi ở của cô bạn thân.
Hoàng Lâm là dân của thành phố Dương nên cô sống cùng ba mẹ, hai người cũng thích chó, trong nhà cô có nuôi một con chó lớn màu vàng.
Khi Lãnh Du nhấn chuông cửa, Hoàng Lâm ra mở cửa, sau lưng là tiếng chó sủa. Mập Mạp rúc trong lòng Lâm Hinh, nó lặng lẽ nhìn thấy một con chó lớn màu vàng đang nhìn mình.
Hoàng Lâm nhìn Mập Mạp rồi đưa tay ôm lấy nó.
Mập Mạp vừa được ôm đã giãy giụa, meo meo muốn thoát khỏi tay Hoàng Lâm. Lâm Hinh hết cách chỉ đành đứng xa ra miễn nó lưu luyến cô.
Mà Hoàng Lâm cũng rất giỏi nuôi mèo, chỉ chốc lát Mập Mạp đã nằm ngoan trong lòng nàng.
Lãnh Du không khỏi trợn mắt nhìn nó, mắng: "Con mèo xấu này! Gặp ai cũng dính lấy."
Hoàng Lâm bật cười đáp: "Sao mình thấy hình như nó không thích cậu?"
Lãnh Du lạnh lùng nói: "Ai mà biết nhưng hai hôm này làm phiền cậu."
Hoàng Lâm gật đầu, cô nhìn Lâm Hinh đứng ở cửa rồi chớp mắt với Lãnh Du nói: "Hai cậu có thể vui vẻ đi hẹn hò, để lại bà cô già này chăm sóc con gái cưng cho hai cậu."
Lâm Hinh áy náy cười, bảo: "Làm phiền cậu. Nếu khi nào cậu đi chơi với người yêu thì bọn mình sẽ trông con cưng giúp cậu."
"Không cần đâu, chó nhà cậu ấy có ba mẹ nuôi. Hơn nữa, cậu ấy đang ế, chuyện này mốt mình nói sau." Lãnh Du nói rồi dẫn Lâm Hinh đi.
Hoàng Lâm ngơ ngác nhìn hai người rời đi. Sau đó, cô lấy điện thoại nhắn tin cho Hoa Mai.
Một lúc sau, Hoa Mai nhắn lại: "!!!!!!"
Hoàng Lâm nhìn thấy, cười gửi: "Đây là chuyện vui mà lần trước chị đã nói."
Sau khi lên xe, Lãnh Du và Lâm Hinh khởi hành về phía bắc thành phố Dương. Lãnh Du lái xe suốt hai tiếng đồng hồ mới tới chân núi.
Càng tiến sâu vào đường núi, hai bên đường cây cối mọc càng cao vút. Từ xa, Lâm Hinh đã thấy con đường uốn lượn dẫn lên cao. Nàng nhìn cảnh vật hoang sơ, cảm thấy như ngoài các nàng ra chẳng còn ai.
"Nơi này vốn là rừng tự nhiên, sau mới được phát triển thành khu nghỉ dưỡng. Bên trong có một suối nước nóng khá lớn. Tuy hằng năm có du khách đến tắm, nhưng vì cách xa trung tâm nên vẫn còn khá vắng." Lãnh Du vừa lái xe vừa giải thích.
"Ừm, đường mới trải nhựa sạch sẽ. Khu này chắc là một dự án lớn. Không biết họ phải mất bao lâu mới hoàn thành nó." Lâm Hinh nhìn ra cửa sổ, trầm ngâm.
Sau thêm khoảng bốn mươi lăm phút lái xe, họ đến một bãi đất trống, nơi đã có hơn mười chiếc xe đậu, chắc là của những du khách khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!