Lãnh Du đen mặt ôm nó ra khỏi người Lâm Hinh. Mập Mạp vừa rời khỏi cái ôm ấm thì liên tục giãy giụa, Lãnh Du chỉ lạnh lùng đặt nó xuống đất, còn đá nhẹ vào nó.
Mập Mạp bước quanh các nàng, nó kêu liên tục rồi lăn lộn trên đất để thu hút sự chú ý của cả hai.
Lâm Hinh bật cười nhìn nó còn Lãnh Du thì không quan tâm.
"Ở đây không có con mèo cái nào đâu, mày chơi ở đây làm gì." Lãnh Du tức giận nói.
Lâm Hinh vừa định lên tiếng thì chợt nghe tiếng mèo kêu từ xa. Mập Mạp nghe thấy thì đứng lên, nó thấy một con mèo trắng, chuông trên cổ nó vang leng keng.
Mập Mạp dựng tai lên nghe, nó vừa chú ý con mèo trắng, vừa tập trung nghe tiếng nó kêu.
"Con mèo này có lẽ có chủ, trông đẹp vậy mà." Lâm Hinh nhìn con mèo trắng nói.
"Có lẽ vậy." Lãnh Du chưa nói xong, Mập Mạp đã bất ngờ lao về phía mèo trắng.
"Nó làm gì vậy?" Lâm Hinh vội đứng lên.
"Em đợi chút xem." Lãnh Du nắm tay Lâm Hinh, bĩu môi nhìn chỗ khác.
Cô bé tóc ngắn đang đứng dưới góc cây nhìn mèo trắng, có vẻ bé là chủ của nó nên mang nó đến công viên đi dạo.
Mập Mạp đến gần mèo trắng, ngửi vài cái, đầu hai con mèo dính vào nhau nhưng lại không có ý đùa giỡn.
"Hai con mèo không biết nhau chỉ ngửi mùi thôi đã chuẩn bị chơi với nhau." Lâm Hinh nói.
"Vậy thì chưa chắc, em nhìn miệng con mèo trắng kìa." Lãnh Du vừa chỉ vừa nói.
Lâm Hình thấy miệng nó đang ngậm hoa, nếu không chú ý sẽ không nhìn thấy. Bây giờ, nghe Lãnh Du nhắc, nàng có thể thấy được đó là bông hồng đỏ!
"Con mèo trắng đang mang sứ mệnh trên người. Sau khi hai đứa trò chuyện, có lẽ sẽ không giỡn nữa. Chúng ta ngồi xem diễn biến tiếp theo." Lãnh Du cười nói.
Cô kéo tay Lâm Hinh đến gốc cây kia, thấy con bé tóc ngắn không nhìn các nàng mà chỉ tập trung vào hướng mèo trắng rời đi.
Lãnh Du nhìn con bé rồi chớp mắt nhìn Lâm Hinh, thủ thỉ: "Chị khờ thật, sao hồi đó không nghĩ ra cách cua gái kiểu này."
"Chị mà biết cách cua người ta?" Lâm Hinh lườm nói.
Lãnh Du cười không đáp. Lâm Hinh lại hỏi: "Hồi đó, xích xe đạp của em có phải do chị sửa không?"
"Ừm." Lãnh Du gật đầu.
Lâm Hinh ôm chặt tay cô, hai người cùng đi theo hướng mèo trắng.
Các nàng thấy con mèo từ từ đi về phía băng ghế khác, Mập Mạp theo đuôi phía sau. Trên ghế là cô bé tóc dài vừa bị té, em đang ngồi đó đọc sách.
Trên đùi là khăn tay mà bạn vừa tặng em.
Con mèo nhảy lên đến cạnh cô bé. Em bị nó dọa nhưng vừa thấy là mèo trắng thì sáng mắt, ngẩng đầu nhìn xung quanh nhưng chưa thấy người em muốn gặp.
Khi em lại cúi đầu bèn thấy con mèo ngậm hoa hồng đặt lên sách, cô bé cầm hoa ngửi. Tuy chỉ mới mười tuổi nhưng em cũng hiểu ý nghĩa của hoa hồng chính là tình yêu.
Lâm Hinh nhìn vậy, quay đầu nhìn Lãnh Du, thấy cô mỉm cười. Có phải các nàng vừa gặp một buổi tỏ tình giản dị không?
Cô bé tóc dài cúi xuống thủ với mèo trắng như đang dặn dò nó. Khi ngẩng đầu, em thấy Mập Mạp phía sau mèo trắng, em cũng xoa đầu nó, dặn dò gì đó.
Sau đó mèo trắng rời đi, chạy về phía bụi cây. Cô bé cũng gấp sách, lặng lẽ đi theo. Đến gần một gốc cây, em phát hiện bạn tóc ngắn đang ngồi đó, vuốt v e mèo trắng.
Cô bé vẫn chưa biết có người đến. Khi ngẩng đầu, em bất ngờ thấy bé tóc dài đang đứng cách đó không xa. Thấy vậy, em hốt hoảng ôm mèo quay lưng bỏ đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!