*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đàm Hồng Tín làm trợ thủ, chụp ảnh bằng chứng trong quá trình khám nghiệm. Lang Phóng cầm đèn pin, soi đèn theo yêu cầu của Lâm Minh.
Lâm Minh bất chấp bắt tay vào việc. Anh ta cẩn thận c** q**n áo, mọi người thường cho rằng trong mắt pháp y không có sự khác biệt giới tính, nhưng Lâm Minh thì nghĩ sao lại không có chứ? Hôm nay cảm giác bất kính đối với người khác giới lại càng mãnh liệt hơn, mãnh liệt đến mức khiến người ta đầu váng mắt hoa. Trong các câu chuyện liên quan đến yêu tinh quỷ quái, toàn là nữ quỷ nữ yêu chiếm đa số, hôm nay cũng vậy, bất thường thì ắt có yêu tà.
Lâm Minh cũng không biết mình bối rối vì khác biệt giới tính hay là đang sợ hãi trước sức mạnh mà thi thể nữ này có thể nắm giữ.
Thời gian tử vong của thi thể này không quá hai ngày. Quần áo và đồ dùng của người chết cũ nát, hai tay bị trói ngược ra sau, hai chân cũng bị trói gô bằng dây thừng. Toàn thân đều có dấu vết vùng vẫy, tuy nhiên vùng vẫy không có hiệu quả. Vẻ mặt người đàn bà bình tĩnh, chứng tỏ khi cái chết ập đến, bà không thể ngăn cản cũng không thể chống cự. Da đầu không có vết thương mở, tứ chi gãy xương, hai tay hai chân bầm tím vì bị trói. Phần ngực lõm vào, ăn khớp với tình huống đá rơi mà Lang Phóng nói.
Tiếp theo phải kiểm tra bên trong thi thể nữ này.
Mỗi lần đối diện với xác chết, Lâm Minh đều rất bình tĩnh, không để ý sự thay đổi của mọi thứ bên ngoài, nhưng hôm sau chẳng hiểu sao anh ta chẳng thể tập trung nổi. Gáy sởn gai ốc, cứ cảm tưởng có người sau lưng. Ngoài cửa sổ đã tối đen, ô cửa phản chiếu cảnh tượng trong nhà. Lâm Minh bất chợt ngẩng đầu, đằng sau vẫn như thường, chỉ là tự mình dọa mình.
Lâm Minh: "Tôi giải phẫu bà ta rồi có bị trời phạt không?"
Đàm Hồng Tín: "Cậu điên à? Cậu là pháp y đấy!"
Lâm Minh: "Hay là…… Anh làm đi?"
Đàm Hồng Tín: "Sao mà làm được, tôi có phải pháp y đâu."
Lang Phóng: "Đừng nói nhảm nữa. Anh có thể làm xong trong vòng một tiếng không?"
Lâm Minh: "……Tôi không làm nữa đâu. Anh mơ đi."
Đàm Hồng Tín: "Nó sẽ không bật dậy cắn cậu một cái đâu. Cậu tưởng mình đang đóng phim Đạo Mộ Bút Ký à?"
Trong tiếng cãi vã, Lâm Minh hít sâu một hơi, dùng dao mổ rạch từ dưới cổ xuống theo đường giữa xương ức, tạo vết cắt hình chữ "Y" để mở khoang ngực. Thường khi kiểm tra khoang ngực thì phải dùng cưa điện để cắt xương ức, nhưng xương ức của thi thể nữ này đã bị đập nát, coi như bớt được một bước. Quan sát dấu vết gãy xương, một số đầu xương gãy có tụ máu song không mới. Kiểm tra lồng ngực xong lại đến khoang bụng, cuối cùng là mở hộp sọ.
Trong quá trình này không ai lải nhải gì nữa, Lâm Minh làm việc như một cái máy, vận dụng kiến thức để đưa ra kết luận, mà linh hồn anh ta như đã thoát khỏi cơ thể. Cuối cùng là kiểm tra đầu lâu, có dấu hiệu xuất huyết nội sọ, nhưng hẳn không phải nguyên nhân dẫn đến cái chết.
Ánh đèn pin thi thoảng lại đảo qua đảo lại, Lâm Minh ngẩng đầu định nhắc nhở Lang Phóng làm việc nghiêm túc, song lại thấy Lang Phong tỏ ra cảnh giác, cố hết sức chú ý xung quanh. Lâm Minh đành bảo Lang Phóng lại gần hơn chút nữa vì ở đây cần nguồn sáng, chứ cũng chẳng dám nặng lời.
Bên ngoài thi thể nữ này mịn màng căng bóng, nhưng tình trạng nội tạng thì cực kỳ khó coi. Đường ruột và dạ dày trống rỗng, có xuất huyết điểm ở nội tâm mạc, thận bị mất nước dẫn đến thay đổi thiếu máu cục bộ, vân vân. Kết hợp với các kiểm tra sơ bộ khác, Lâm Minh nhận định nguyên nhân tử vong của người đàn bà này là do chịu đói rét quá độ, rất có thể bà đã phải cầm cự dưới đáy vực suốt mấy ngày trời.
Đáng nói là sau khi kiểm tra khoang chậu, Lâm Minh xác định người đàn bà này từng sinh con, còn thời gian sinh cụ thể thì khó mà xác định ngay được.
Sau khi báo lại tất cả thông tin này, Lâm Minh thở dài thườn thượt, hỏi, "Thế nào? Có manh mối gì không?"
"Đúng là đâm đầu vào họng súng." Lang Phóng cất giọng buồn bực, "Để tôi suy nghĩ chút đã."
3 giây, 5 giây, 10 giây, nửa phút. Lâm Minh chỉ biết đêm giấy, Đàm Hồng Tín cất máy ảnh đi, cùng Lâm Minh chờ đợi Lang Phóng. Đàm Hồng Tín cứ nghĩ, ngộ nhỡ cái xác này…… là một người mới chết thì sao? Có khi nào trang phục này là một kiểu trào lưu của giới trẻ? Thậm chí phải chăng đây là âm mưu của Lang Phóng, phải chăng người này bị Lang Phóng sát hại?
Vừa nãy anh ta xem lại ảnh chụp, nhất là những bức ảnh đầu tiên chụp quá trình kiểm tra bên ngoài, vân da của thi thể nữ trong ảnh gần như da người nộm, song Lâm Minh vẫn giải phẫu rất hăng hái. Bên trong cơ thể con người là khó làm giả nhất, mà dù có làm giả nội tạng được, nhưng cấu tạo trong nội tạng thì sao? Cơ bắp, mạch máu, dây thần kinh. Lâm Minh không dị nghị gì, chứng tỏ nó khớp với thường thức giải phẫu của anh ta. Tình trạng da bất thường một cách quái dị, nhưng trong bối cảnh này nó lại hợp lý đến lạ.
Lang Phóng phải giải thích thế nào đây? Phật Tử hiện thế vào thời kỳ Thượng Nguyên, có liên hệ mật thiết với Bất Không pháp sư, mà kinh tạng, luận tạng và pháp hành do Bất Không truyền dịch đều trở thành nền tảng quan trọng cho việc tu hành của người Hán cũng như các nghi lễ về sau. Trong đó Phật Tử tham gia tới mức độ nào? Hắn là người tham gia phiên dịch hay là người kiểm nghiệm đứng sau tất cả nghi thức?
Bất Không dịch lại "Cứu Diện Nhiên Ác Quỷ Đà La Ni Thần Chú Kinh" mà Thực Xoa Nan Đà từng dịch, đổi thành "Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Đà La Ni Kinh". Phật Tử đóng góp bao nhiêu trong quá trình dịch lại này thì không rõ. Nhưng ngay sau đó, Bất Không lại dịch ra "Du Già Tập Yếu Cứu A Nan Đà La Ni Diệm Khẩu Nghi Quỹ Kinh", xác lập trình tự hành pháp, trở thành nghi thức siêu độ ác quỷ lưu truyền đến ngày nay. (Thượng Nguyên là niên hiệu thứ tám trong thời vua Đường Cao Tông, kéo dài 2 năm vào khoảng 674 – 676.)
Điều Lang Phóng có thể xác định là, trong quá trình này, chắc chắn phải có người từng thực hiện nghi thức và xác nhận có hiệu quả thì nghi thức mới được xác lập, cũng giống như sổ tay hướng dẫn công việc vậy. Trong quá trình kiểm tra tính hiệu quả, cho dù Phật Tử là người tuân theo kinh nghi quỹ, người chủ trì nghi quỹ hay là người đầu tiên thi hành nghi quỹ để rồi được ghi chép lại, thì tóm lại Phật Tử quá am hiểu —— Đây là nghi quỹ do chính hắn thử nghiệm ra, hoặc do hắn hỗ trợ điều chỉnh và xác lập. Hai cái này khác nhau ở đâu? Tất cả đều chứng tỏ đây chắc chắn là lĩnh vực mà Phật Tử am hiểu. (Nghi quỹ: các kinh điển về nghi thức, quy tắc trong Mật giáo.)
Huống hồ định nghĩa Quỷ Tử Mẫu Thần trong Mật giáo cũng xuất phát từ "Kha Lợi Đế Mẫu Kinh" do Bất Không dịch. Thi thể nữ nguyên hình của Quỷ Tử Mẫu Thần mới này lại có bối cảnh hình thành trùng khớp với ngạ quỷ và Quỷ Tử Mẫu Thần. *
Lúc trước Lang Phóng còn nuôi hy vọng, cảm thấy Phật Tử chỉ đang nổi hứng nhất thời. Phật Tử hành xử như kẻ nhàn rỗi lêu lổng, dây dưa với học sinh cấp ngay dưới căn nhà Lang Phóng thuê. Lang Phóng c*̃ng muốn hỏi, thế giới này bị sao vậy? Làm thế có đáng không hả Phật Tử?
Lang Phóng rốt cuộc lên tiếng: "Chúng ta không thể tìm ra nguyên nhân trực tiếp gây ra cái chết, vậy nguyên nhân gián tiếp thì sao?"
Cái này thuộc phạm vi nghiệp vụ của Đàm Hồng Tín, anh ta nói: "Đây có vẻ là một vụ giết người, hai tay hai chân đều bị trói, hẳn là bị người ta ném xuống vực. Kết quả khám nghiệm không có tác dụng sao? Thế chẳng phải chúng ta phí công hả? Bỏ qua bước xác định nguyên nhân tử vong luôn là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!