Chương 31: (H)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho dù giường có đắt đến mấy, khi l*m t*nh vẫn vang tiếng rung rinh liên hồi.

Ban đầu cuộc ân ái này còn ẩn chứa một chút tức giận, d**ng v*t của La Ái Diệu c*m v** lỗ nhỏ của Thi Sương Cảnh, bỗng dưng cậu cảm thấy rất khát, bèn nhìn lướt qua bên cạnh vai La Ái Diệu, khổ nỗi trên tủ đầu giường không có nước. Không biết có phải do ban nãy bị ngón tay La Ái Diệu móc ra quá nhiều nước hay không, cổ họng cậu trở nên khô khốc, miệng nhuốm vị ngòn ngọt vì thiếu nước. Bên trên thì khát mà bên dưới lại ẩm ướt, thật quá mâu thuẫn.

Đây mới là lần l*m t*nh thứ mấy chứ, cậu không còn lấn cấn vì bị đâm vào nữa, trong v*ch th*t căng c*ng tr**ng trướng, nhưng hoàn toàn không đau. Mấy cú thúc vào ban đầu còn cảm nhận được gân xanh trên d**ng v*t cọ qua rõ rệt, song chẳng mấy chốc cậu cũng quen.

La Ái Diệu chỉ có gương mặt là xinh đẹp mà thôi, nếu che khuất đầu hắn và chỉ nhìn thân hình thì hắn sở hữu vóc dáng của một người mẫu nam tiêu chuẩn. Thi Sương Cảnh cũng chẳng biết hắn tập luyện lúc nào, tập luyện như thế nào, mà đương nhiên cậu cũng chẳng tiện hỏi. Vóc dáng của cậu và La Ái Diệu là sự đối lập giữa thô ráp và xinh đẹp, nói chung dù điều kiện bẩm sinh của Thi Sương Cảnh có tốt đến đâu thì đường nét cơ bắp cũng không hoàn mỹ như được tập luyện.

Dẫu đang bị ch*ch, trong đầu Thi Sương Cảnh vẫn mải đọ vóc dáng với La Ái Diệu.

Có lẽ làm theo kiểu ôm nhau mặt đối mặt quá vô vị, lần trước cũng làm như vậy rồi, d**ng v*t La Ái Diệu cắm trong lỗ của Thi Sương Cảnh, tay lại lật cậu lại, khiến cậu nằm sấp xuống. Tư thế này có thể nhìn thấy hình ảnh d**ng v*t ra vào trong khe mông, hắn bóp mạnh cánh mông cậu, lỗ sau chưa từng khai phá cũng lúc ẩn lúc hiện, làm hắn nảy sinh chút suy nghĩ.

Không biết có phải do tư thế nằm sấp khiến d**ng v*t chĩa vào tuyến tiền liệt hay không, còn chưa đâm được mấy cái mà Thi Sương Cảnh đã muốn bò đi, cậu liên tục r*n r* khe khẽ, phát ra nhiều âm thanh hơn cả khi làm chính diện.

"A…… Ưm…… Chậm, chậm chút…… Muốn tiểu……" Hông Thi Sương Cảnh bị La Ái Diệu giữ chặt, bò đi không nổi mà để mặc cho hắn đâm thúc như thế cũng không được. Cậu không phân biệt được đây là kh*** c*m hay mắc tiểu, quả thực muốn điên luôn mất.

"Muốn tiểu thì tiểu đi."

"Không được ——! Tôi…… A a…… Không thể tiểu ra giường được…… A ưm……"

La Ái Diệu vẫn ung dung thúc vào tuyến tiền liệt của Thi Sương Cảnh. Trời mới biết hai bộ phận trong cơ thể cậu được sắp xếp như thế nào, cái gì cũng có, nghiêng thì chĩa vào tuyến tiền liệt, thẳng vào sâu bên trong lại chạm tới cổ t* c*ng. Hắn nói, "Ai bảo lúc nãy thức dậy cậu không chịu đi vệ sinh mà lại đi nhặt giấy của người lạ?"

Lại nữa rồi! Lại nữa rồi! Mặc dù không phải mới lần đầu phát hiện chuyện La Ái Diệu bụng dạ hẹp hòi, nhưng hôm nay hắn lại hẹp hòi quá thể đáng. Thi Sương Cảnh ôm gối, tư thế bị đè nặng rất dễ tức ngực, dùng gối lót sẽ thoải mái hơn nhiều.

Ngặt nỗi cậu bấm bụng nhẫn nhịn rồi mà vẫn không thể thay đổi đề tài về Lang Phóng, vừa r*n r*, cậu vừa oán trách: "Lần, lần trước làm xong…… Anh không thay ga giường…… Mà chờ tôi về mới thay. Có phải anh không biết dùng máy giặt không? Hức…… A a…… Đừng đâm, tôi không muốn giặt, giặt chăn ga dính nước tiểu đâu……"

Ấy thế mà La Ái Diệu không hề phản bác. Hắn đã ngầm thừa nhận.

d**ng v*t ra vào giữa cánh mông Thi Sương Cảnh, bao cao su loang loáng ánh nước. Trước đây La Ái Diệu chưa bao giờ làm việc này, cho nên cũng chẳng để ý gì cả. Hôm trước hai người làm xong, hắn thức dậy rồi cũng kệ đó, bây giờ nhớ lại thì đúng là buổi trưa Thi Sương Cảnh đã về nhà giặt ga giường và vỏ chăn, canh thời gian vừa vặn để trước khi đi học có thể phơi cả chăn ga đã giặt sạch. Tuy cậu học toán kém, nhưng về phương diện làm việc nhà thì cậu rất giỏi phân chia nhiệm vụ.

Trong lúc l*m t*nh, dường như máu sẽ dồn hết lên đầu và cổ, nửa người trên dễ dàng ửng hồng, gáy và bả vai Thi Sương Cảnh đều nhuốm sắc đỏ. Bị ch*ch mạnh bạo quá làm cậu phát run, v*ch th*t cũng co thắt theo. Cậu không nhắc lại chuyện buồn tiểu nữa, chỉ đành nín nhịn bằng sức mạnh ý chí.

La Ái Diệu đặt hai tay lên vai Thi Sương Cảnh làm cậu cảm tưởng như bị núi đè xuống giường vậy, ngay cả sức run rẩy cũng chẳng còn nữa. d**ng v*t của hắn chuyên tâm đâm thẳng vào chính giữa, cổ t* c*ng tựa như tâm sen, La Ái Diệu không định đâm vào, chỉ chạm vào phần thịt mềm ấy một chút cho đã nghiền.

Phần thịt mềm ấy nếu dùng ngón tay chạm tới thì sẽ trơn trượt tránh né, nhưng khi gặp phải d**ng v*t thì chẳng còn cách chống cự, một vòng vốn căng mềm đầy đặn bị sưng lên một cách tự nhiên. Hứng chịu sự đâm thọc đè ép của La Ái Diệu, cổ tử tung tựa như tâm sen bị ức h**p, Thi Sương Cảnh cũng đâm ra ấm ức, bủn rủn, tê ngứa, trướng đau. Cậu sực nhớ tới lời La Ái Diệu vừa nói —— "Con gái hắn là do hắn tự đẻ ra, đẻ bằng chỗ này này."

Lang Phóng có thể sinh con, vậy phải chăng Thi Sương Cảnh cũng sinh con được? Ý nghĩ này khiến cậu càng hoảng sợ. Mặc dù La Ái Diệu đeo bao rồi, mặc dù La Ái Diệu là một gã thời Đường chết tiệt, nhưng ai mà biết t*nh tr*ng của hắn có còn hoạt động hay không, lỡ có thì sao? Đeo bao vào vẫn có khả năng dính bầu mà nhỉ? Có lẽ do ngày trước Lưu Thiến giáo dục giới tính cho Thi Sương Cảnh quá đầy đủ, thành ra cậu không thể tin tưởng 100% vào bất cứ biện pháp tránh thai nào.

d**ng v*t chĩa vào cổ t* c*ng, sau đó hơi hơi rút ra rồi lại thọc tới, có lúc nhẹ, có lúc nặng. La Ái Diệu còn vừa ch*ch vừa x** n*n bụng dưới của Thi Sương Cảnh, ép cậu nâng hông lên. Lúc này bọn họ mới quen nhau bao lâu chứ, Thi Sương Cảnh chợt nảy sinh một dự cảm đánh thẳng vào mạch sống —— Phải chăng La Ái Diệu để tâm việc cậu là người song tính? Hắn muốn dùng những bộ phận này của cậu làm gì sao?

Thi Sương Cảnh dùng cùi chỏ chống người hắn, cuống quýt hỏi: "Chúng ta không cần trao đổi thứ gì khác…… đâu nhỉ?"

La Ái Diệu đang làm sung sướng, cơn giận cũng từ từ tan biến, "Cậu đang chỉ cái gì?"

"Ờm…… Tôi, tôi không mang thai được đâu. Tôi chưa từng có kinh nguyệt."

Ra là cậu lo lắng chuyện này. La Ái Diệu phì cười, cố ý trêu cậu: "Sẽ có thai đấy. Nhìn thịt trên mông cậu thế này, chắc là mắn đẻ lắm."

Thi Sương Cảnh vớ lấy gối đập ra sau, cậu không ngấm nổi trò đùa kiểu này. La Ái Diệu hơi nghiêng người tránh đi, cười rộ lên, vừa làm vừa nói tiếp: "Tôi không tháo bao thì cậu lo gì chứ?"

"Lần trước anh định làm không bao!"

"Sau đó vẫn đeo vào còn gì?" Dứt lời, hắn đét một phát lên cánh mông phải của Thi Sương Cảnh, dùng sức vừa đủ để lại dấu tay mờ mờ, "Bọn họ gọi tôi là Phật Tử, vậy con của tôi phải xưng hô thế nào nhỉ? Phật Tôn à?"

"Đồ điên……"

La Ái Diệu bỗng nhiên cầm lấy d**ng v*t của Thi Sương Cảnh, thúc giục cậu tiểu ra, làm cậu càng khó chịu hơn. Một tay La Ái Diệu đỡ hông cậu, đẩy cậu quay 90° rồi còn ủn cậu về phía trước, khiến d**ng v*t hướng ra sàn gạch ngoài cửa sổ. Hắn tiếp tục lên tiếng thôi thúc, d**ng v*t liên tục huých vào, từ cổ t* c*ng chuyển hướng sang bàng quang. Nhiều bộ phận thật đấy, cái nào cũng thú vị theo kiểu riêng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!