Chương 25: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong rạp đám ma mà La Ái Diệu vừa đi qua, cô gái đếm tiền phúng điếu còn đang nghĩ "Đẹp như thế thì có ích gì, người gì đâu mà ăn nói bất kính quá". Cô chưa cho tiền viếng vừa nhận được vào rương mà bỏ vào túi áo của mình, cảm giác nong nóng như có một khối ấm áp dán vào lớp áo bông vậy.

Không biết trôi qua bao lâu, lại có một cặp cha con bước vào trong rạp, bấy giờ ông bố say xỉn của cô gái đã rời khỏi đám ma từ lâu, chắc là về nhà đi vệ sinh. Cô không quen biết hai cha con này, sao hôm nay toàn người lạ tới vậy nhỉ?

"Chào cô, tôi được nhờ vả tới khu này để điều tra vụ việc các cụ già qua đời hàng loạt, cô có thể giúp đỡ một chút được không? Chỉ là trả lời mấy câu hỏi đơn giản thôi." Người đàn ông mặt đơ đó nói thẳng thừng đến mức có hơi mạo phạm.

Cô gái đặt hai chân trên thanh ngang của ghế nhựa, hơi nghiêng người về trước, tì lên bàn đăng ký. Dưới bàn có rương đựng tiền phúng điếu, cô vô thức che rương tiền, đáp rằng: "Tôi không sống ở khu này mà đang học đại học ở thành phố bên cạnh, lần này vì bà nội mất nên tôi mới được gọi về thôi."

Ngụ ý là cô không giúp được gì.

"Thế cô luôn trông coi ở đây từ lúc rạp đám ma được dựng lên sao?"

"Đúng vậy."

"Vậy là được rồi. Tôi sẽ gửi cô một chút thù lao, mong cô thông cảm cho." Lang Phóng dừng một thoáng, hơi cúi xuống quan sát nữ sinh viên nọ, "Cơ mà trước đó…… Ánh sáng trên ấn đường cô đảo ngược, đây là tướng thiên tiết, từ đại hỉ sẽ chuyển thành đại bi. Chờ chút."

Dứt lời, Lang Phóng rời khỏi rạp đám ma, thấy những thân quyến khác bên ngoài rạp cũng có phúc quang bất thường như vậy lấp lóe giữa ấn đường. Anh ta trở lại trước mặt nữ sinh viên, hỏi: "Người phụ nữ trung niên đeo kính đồi mồi ngoài kia là gì của cô?"

"Người bên phải ấy hả? Mập mập đúng không? Là bác gái của tôi."

"Nhà cô đã chọc phải thứ gì sao?"

Nữ sinh viên cười khổ nói: "Anh đến đây điều tra chuyện lạ trong xưởng mà đúng không? Đâu chỉ mình nhà tôi gặp phải chuyện như vậy?"

Đang nói chuyện, nữ sinh viên bỗng cảm giác có một bàn tay nhỏ đặt lên túi áo phải của mình. Động tác này làm cô giật mình, suýt thì té khỏi ghế, bấy giờ cô mới nhận ra một bé gái chen vào từ khe hở bên cạnh người đàn ông cao ráo nọ, khẽ chạm vào cô một cái.

Cô bé nói: "Ôi chao, "Phật Tử mua mạng", y như phim kịnh dị ấy."

Con bé mới bao tuổi? Trông có vẻ chỉ vừa đến tuổi học tiểu học là cùng, thế mà nói năng như bị lậm phim kinh dị, vừa mở miệng ra đã hù dọa người ta. Nữ sinh viên đứng bật dậy, toan gọi người ngoài rạp vào, Lang Phóng bèn giơ tay ý bảo cô hãy bình tĩnh, anh ta nói thẳng: "Có phải các người muốn vật may mắn không thuộc về mình không? Chẳng hạn như sự cung phụng, pháp phảo hay lời hứa hẹn gì đó."

Có lẽ vì bầu không khí trong đám ma vốn đã u ám bất thường, di ảnh của bà cụ vừa qua đời nhìn chằm chằm về phía trước thật đáng sợ, khu công nghiệp cũng đáng sợ…… Tất cả đều đáng sợ…… Vốn dĩ nữ sinh viên không nên vội vàng kể hết ra cho một người xa lạ, song khí chất của Lang Phóng vững vàng tựa núi đá, có thể lập tức trấn an nỗi sợ hãi nhen nhóm trong lòng cô.

"Là do bà nội tôi…… Bà nội báo mộng cho bố tôi, bác gái và các chú cũng đều mơ thấy. Bà nội dặn bố tối đi tìm người nói lời chúc phúc, bà bảo hiện giờ trong khu công nghiệp đang có quý nhân, khi nào quý nhân xuất hiện ắt sẽ có linh cảm…… Hôm qua bố tôi đợi suốt cả ngày đến mức chửi om sòm lên, nhưng có vẻ đến tối quý nhân đã xuất hiện, bố tôi bèn đuổi theo xin lời chúc phúc và đã nhận được."

"Sau khi nhận lời chúc phúc đó, tôi cứ có cảm giác di ảnh của bà nội đang cười với chúng tôi. Hôm nay cổ phiếu lỗ của bố tôi bỗng dưng chuyển lãi, bác và các chú cũng gặp chuyện tốt. Bố tôi bảo, trước khi đi bà nội rốt cuộc cũng làm được việc có ích, có thể từ bên dưới nhìn lên mà tiết lộ thiên cơ cho người nhà. Tuy nhiên ban nãy có một người đàn ông kỳ lạ đến đây, giọng điệu quái gở như có ẩn ý gì đó, còn đưa tôi 2300 tệ tiền phúng điếu."

Lang Phóng hỏi: "Hiện tại nhà cô có tổng cộng bao nhiêu người còn sống? Tính toàn bộ người thân từ ông bà cô trở xuống."

"Nhà tôi là bốn người, hai anh nhà bác tôi đều đã sinh con…… Mấy đứa cháu cũng tính vào hả?"

"Đúng vậy."

"Bốn cộng chín…… Tôi có hai chú, một người đã ly dị, hai cô vợ cộng thêm con cái…… Trời ơi." Cô gái bụm miệng, cộng lại vừa đúng hai mươi ba người.

Bé gái bên cạnh lại chọc chọc túi áo nữ sinh viên, cầm lòng không đặng lại nói tiếp: "Bây giờ từ bỏ vẫn kịp đấy, Phật Tử muốn các người thành tâm sám hối, không thể đòi hỏi những thứ không nên đòi hỏi."

Nữ sinh viên ngạc nhiên hỏi: "Tức là sao? Từ bỏ kiểu gì? Sám hối kiểu gì? Mấy người không lừa tiền đấy chứ? Người đàn ông ban nãy là ai?"

Lang Phóng ra hiệu cho nữ sinh viên ngồi xuống, tâm trạng cô đang quá kích động, nếu lớn tiếng sẽ kéo người bên ngoài vào, mà thường thì người trung niên càng không chịu nghe lời thật tâm. Lang Phóng nói: "Nghe đây, trong hôm nay hãy đưa số tiền này đến tay từng người trong gia tộc, đây là tiền mua mạng mà Phật Tử đưa cho từng người trong nhà cô. Sau khi nhận được tiền, hãy tìm vị trí ngồi quay mặt về hướng Đông trong nhà, rồi thắp một nén hương đối diện với vị trí đó.

Nhớ kỹ, chỉ một nén thôi, đây là cách dâng hương kính Thần Phật. Lạy xong thì cắm hương vào trong thịt, chờ hương cháy hết rồi hẵng rút ra. Con gái thì c*m v** hổ khẩu tay phải, con trai thì c*m v** hổ khẩu tay trái."

"Cắm, c*m v** trong thịt ư?"

Lang Phóng rút một nén hương ở bên cạnh, làm mẫu cho cô gái xem. Có lẽ vì sốt ruột muốn cứu người nên Lang Phóng cũng chẳng quan tâm mình có thể bị thương hay không. Anh ta dùng tay mình hướng dẫn cách "cắm hương vào hổ khẩu" như thế nào, dùng hổ khẩu làm lư hương tạm thời, nén hương phải cắm sâu ít nhất 5 milimet thì mới đứng vững được.

Lang Phóng giải thích: "Phải cắm như này, nhất định phải chờ hương cháy hết. Sau khi cháy xong, mỗi người cũng cần thiêu hủy 100 tệ của mình thì Phật Tử mới tha thứ cho các người. Hôm qua các người thỉnh cầu vật may mắn vào giờ nào thì hôm nay phải chuộc tội trước giờ ấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!