Chương 23: (H)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thi Sương Cảnh lấy tay che mặt, cứ nhắm tịt mắt, nhưng được một lát thì cậu chịu hết nổi. Mất đi thị giác, tất cả cảm quan của cậu đều tập trung vào nơi h* th*n g*** h*p, xúc giác và thính giác cũng theo kịp. Ban đầu dùng gel xong đã rất trơn rồi, vật trụ đeo bao cao su thọc vào thọc ra, lúc rút về luôn có cảm giác trống rỗng như thể bị trượt ra, lúc đâm vào lại cảm thấy vào quá sâu đến tận nơi không thể nào chạm tới.

Cứ thế đâm vào hơn trăm lần, Thi Sương Cảnh buông thõng cánh tay, ánh mắt mê man bất lực, cậu gượng thân trên dậy, chống tay vào nệm giường, vừa muốn lùi lại, vừa muốn trốn chạy.

"Người đang lù lù ra đây, trốn thế nào được?"

Dứt câu, La Ái Diệu nắm lấy hai chân cậu, thuận thế huých một cái, d**ng v*t đâm vào đến tận cùng. Thi Sương Cảnh bị đâm đến ngửa cổ ra sau, vừa rồi cậu ngỡ mình không thở nổi, bây giờ cảm giác ấy càng rõ rệt hơn, cậu th* d*c khe khẽ, từ cổ họng bật ra những tiếng động đáng thương. Cậu cố gắng kìm nén tiếng r*n r* đang vang lên theo tần suất đút vào, cậu sợ hãi vì chưa từng nghe mình phát ra âm thanh như thế bao giờ.

Bàn tay La Ái Diệu thỏa sức m*n tr*n trên cơ thể Thi Sương Cảnh, nhất là phần hông. Trước đây cậu bị con người đâm hơn hai mươi nhát dao ở chỗ này đến mức máu me đầm đìa, chẳng nỡ nhìn thẳng. Lúc khỏe mạnh, phần hông này luôn đẹp đẽ và săn chắc, là một trong những biểu hiện của sức sống nơi Thi Sương Cảnh. Cậu từng làm nhiều công việc, phải khom lưng ngước dậy, phải đứng lên ngồi xuống, bởi vậy chẳng một miếng thịt nào trên người cậu là tệ. Bị kẻ khác dùng dao đâm thọc, cắt xẻ như một trò đùa, rốt cuộc ai mới là trò đùa, người nỗ lực sống không nên là trò đùa. Rồi tay của La Ái Diệu là dừng ở bụng dưới của Thi Sương Cảnh, hắn khẽ ấn xuống, cảm nhận chỗ này hơi nhô lên mỗi khi mình đút vào. Thi Sương Cảnh bỗng nhiên run rẩy, đùi vô thức khép lại, kẹp lấy hông La Ái Diệu, động tác này khiến hắn đâm vào càng sâu hơn.

"Ư a…… Bỏ, bỏ tay ra…… Hức…… A a……" Thi Sương Cảnh đẩy tay La Ái Diệu ra, đẩy không được, lại chuyển sang gỡ ngón tay hắn. La Ái Diệu không hiểu sao cậu lại phản ứng dữ dội như vậy, hắn vừa buông tay ra, cậu liền cầm lấy d**ng v*t của mình, bắt đầu vuốt lên vuốt xuống. Thì ra cậu muốn bộ phận sinh dục còn lại của mình cũng được sảng khoái.

La Ái Diệu hứng lên, đâm thẳng vào vẫn từ góc độ vừa rồi nhưng dùng lực mạnh hơn. Thi Sương Cảnh bị ch*ch đến run tay, suýt cầm không nổi d**ng v*t của mình, song cậu vẫn muốn tiết ra từ phía trên, đành gắng gượng tiếp tục vuốt.

Thi Sương Cảnh, cái tên này nghe có vẻ trắng ngần như tuyết, kỳ thực nước da cậu cũng trắng nõn, tuy nhiên về sau do phơi nắng quanh năm nên người cậu phân thành hai tông da khác nhau, phần thân thì trắng, tay chân và mặt mũi lại có màu da khỏe mạnh. Ai không thấy màu da toàn thân cậu sẽ nghĩ nước da của cậu bình thường, nhưng bây giờ La Ái Diệu nhìn thấy được sự đối lập này, hắn lại cảm thấy rất thú vị.

Bao gồm cả hai đầu vú mềm mềm thụt vào, màu trắng hồng nhàn nhạt, nhìn kiểu gì cũng thấy chẳng ăn nhập, để lộ ra là lập tức sụp đổ hình tượng chàng trai cool ngầu của Thi Sương Cảnh.

Để Thi Sương Cảnh không l*n đ*nh nhanh chóng, La Ái Diệu lại đè lên người cậu, gạt tay cậu ra, tự nắm lấy d**ng v*t của cậu.

"Sờ như cậu làm nãy giờ thì nửa tiếng sau cũng chưa ra được đâu." Hắn mỉm cười nói

Kế tiếp hắn càng dùng lực mạnh hơn nữa, cả lực hắn ch*ch cậu lẫn lực hắn vuốt cho cậu. Thi Sương Cảnh cảm tưởng d**ng v*t của mình như bị nhổ đi, song sự v**t v* m*nh b** ấy lại mang đến càng nhiều kh*** c*m, mở ra một con đường cho kh*** c*m mạnh bạo. Hạ thể cũng vậy, kh*** c*m từ từ trở nên rõ ràng, chà xát miệng lỗ và điểm nào đó sâu bên trong như thể có điện giật, tất cả chỉ vì một mục đích duy nhất, chính là khiến Thi Sương Cảnh l*n đ*nh.

La Ái Diệu áp lại gần, hai người thường đối diện nhau, thoạt đầu Thi Sương Cảnh còn xấu hổ, sau đó cậu thích ứng rồi, thậm chí còn chú ý phân biệt sắc xanh lam trong mắt La Ái Diệu là màu xanh lam gì, sao cậu còn thấy cả ánh xanh lá và vàng xen lẫn trong đó nhỉ, hệt như tô điểm nên một miệng núi lửa, con ngươi đen láy ở giữa là lối đi dẫn thẳng xuống lòng đất, cậu thảng thốt ngỡ như mình đang đứng ngay bên cạnh miệng núi lửa ấy.

Hai người lại trao môi hôn, sự tiếp xúc cơ thể khiến Thi Sương Cảnh an tâm hơn phần nào, có trọng lượng con người đè lên cũng sẽ ngăn ngừa hồn vía cậu bay lên mây vì quá sung sướng, quá sảng khoái.

Thì ra l*m t*nh cũng chẳng có gì ghê gớm. Thi Sương Cảnh bị ch*ch tới mức mắt ầng ậng nước, cuộc h**n ** hôm nay quá đỗi chân thực, chất lượng cao hơn rất nhiều so với lần trước Phật Tử tìm tới lúc nửa đêm. Lần trước có là gì đâu chứ, thậm chí cậu còn chẳng hiểu rốt cuộc lúc đó xảy ra chuyện gì. Tuy chuyện đêm nay xảy ra quá đột ngột, cậu gây ra lỗi lầm nên buộc phải bán thân, nhưng sau khi làm thật mới vỡ lẽ rằng cũng chỉ có vậy mà thôi.

Rất k*ch th*ch, không cảm nhận được sự chảy trôi của thời gian, thậm chí chẳng rảnh nghĩ đến chuyện khác, trong đầu chỉ có những cảm nghĩ vụn vặt —— Mong La Ái DIệu nhẹ hơn chút, không phải, hay là mạnh hơn chút nhỉ. Đâm tới đâu? Đâm tới "tận cùng" là tới chỗ nào? Muốn bắn quá, để tôi bắn đi mà, chưa đủ, trong cơ thể cũng chưa thấy đủ đủ, có gì đó muốn phun ra ngoài. Thích nhiệt độ cơ thể con người, cảm giác được bao bọc và che chở không hề tệ chút nào. Tại sao vẫn còn đâm vào trong? Có vào tiếp nữa không? Hơi khó chịu, cũng hơi đau.

Hai tay Thi Sương Cảnh vòng lấy cổ La Ái Diệu, muốn hắn cúi đầu ghé lại gần hơn. La Ái Diệu cũng rất rõ nét, đẹp một cách rất rõ nét, thần thái của hắn cũng không hề bình tĩnh như hắn tưởng, cậu có thể cảm nhận được. Dường như hắn cũng đang thử nghiệm, đang thích ứng, có vẻ kinh nghiệm t*nh d*c của hắn cũng chẳng hề dày dặn là bao.

Có gì đó sắp tới. Có gì đó……

Cơn c*c kh*** khiến hai tay cậu siết chặt, d**ng v*t phun ra chất lỏng trắng đặc, bắn lên bụng hai người, song đó vẫn chưa phải kết thúc. Bắp đùi Thi Sương Cảnh còn đang run rẩy, La Ái Diệu đẩy nhanh tốc độ chuyển động, tiếng r*n r* và hít thở của hai người hòa lẫn, chồng chéo với nhau. Chẳng mấy chốc La Ái Diệu cũng bắn, Thi Sương Cảnh lần đầu l*n đ*nh bằng *m đ**, v*ch th*t run rẩy co thắt, hông vô thức ưỡn lên, quệt t*nh d*ch trên bụng cậu lên cả bụng La Ái Diệu.

Cả hai đều chẳng nói gì nhiều trong lúc ân ái, làm đến tận lúc này, La Ái Diệu rốt cuộc cũng lên tiếng: "Phản ứng của cậu lần này tốt hơn lần trước nhiều…… Xem ra chúng ta đều rất sung sướng."

Thi Sương Cảnh vẫn ôm hắn không buông, chờ cho nhịp thở của mình ổn định trở lại.

"Lúc l*m t*nh, t* c*ng bên trong cậu sẽ hạ xuống, vừa mềm vừa chặt, tôi khống chế bản thân không đâm vào, chứ nếu đâm toàn bộ vào thì sẽ đến tận đây."

Lời này vô cùng thành khẩn. La Ái Diệu dùng tay chọc chọc rốn cậu, ý bảo đáng lẽ hắn có thể đâm sâu tới đây.

Thi Sương Cảnh giả vờ không nghe thấy. Cơn c*c kh*** qua đi, cảm giác về lớp bao cao su trở nên rất rõ ràng, sau khi xuất tinh xong bao phồng ra một khoảng nhỏ. La Ái Diệu không rút ra ngay mà định làm tiếp hiệp hai.

Nhân lúc đầu óc còn tỉnh táo, Thi Sương Cảnh nói: "Xem ra lúc lên giường anh vẫn giống người bình thường…… Anh đúng thật là tên Phật Tử dọa ma lúc nửa đêm đó ư? Chứ không bị ai đó ra lệnh tới đây lừa gạt tôi sao!?"

Sao làm đến nước này rồi mà cậu còn nghĩ thế? La Ái Diệu hết sức ngạc nhiên, đây là vấn đề chỉ số IQ hay là vấn đề lòng tin?

"Cậu thích làm với pháp thân của tôi hơn à? Làm lúc đóng cửa tắt đèn ấy hả?"

Thi Sương Cảnh lắc đầu quầy quậy, đành phải im miệng.

Hai người tr*n tr** ôm nhau, dù sao Thi Sương Cảnh cũng là học sinh cấp ba tràn trề năng lượng, lần này chính thức mất zin, mặc dù là bên bị ch*ch, nhưng có người vuốt cho cậu cũng rất sảng khoái, đằng trước lẫn đằng sau đều sướng cả. Đối với cậu mà nói, cái tên La Ái Diệu này cả thân phận và lai lịch đều mập mờ, vậy mà cậu bị cây hàng thần bí đó ch*ch tận hai lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!