Chương 38: (Vô Đề)

Nhiễm Cấm chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt về phòng bệnh thường, dần dần hồi phục, suốt thời gian đó Trì Ngộ luôn ở bên cạnh nàng.

Tập đoàn Trì thị không cần phải tìm kiếm Nhiễm Cấm, ngay khi xảy ra chuyện Trì Ngộ đã liên lạc với Hội đồng quản trị.

Lúc cô còn làm trợ lý cho Nhiễm Cấm khi ở trong nước, Nhiễm Cấm đã giải thích tình hình hiện tại của Tập đoàn, nói với cô ai là người đáng tin cậy, ai không.

Trì Ngộ phải luôn túc trực bên cạnh để chăm sóc Nhiễm Cấm, vậy nên cô đã liên hệ với quản lý cấp cao đáng tin cậy của Nhiễm Cấm.

Kha Chính Hưng, chú Kha, chính là người được Trì Ngộ giao trọng trách.

Chú Kha là lão tướng của Trì thị, là trụ cột được cha cô một tay bồi dưỡng, lúc Tập đoàn khó khăn nhất ông vẫn không rời bỏ, đến hôm nay đã cống hiến cho Trì thị được ba mươi năm.

Chú Kha lập tức cử người ra nước ngoài hỗ trợ Trì Ngộ, đồng thời cũng làm cô yên tâm, dù cô và Nhiễm Cấm đều không ở trong nước thì ông luôn để mắt đến mọi dự án của Tập đoàn và sẽ không để xảy ra bất cứ sơ suất nào.

"Để đó cho tôi, đừng lo."

Trì Ngộ cảm thấy yên tâm hơn khi nghe những lời chắc nịch này.

Tuy nhiên, trước khi rời khỏi Trung Quốc thì cô cũng đã để lại người của mình trong Tập đoàn, bất kể trong nước xảy ra chuyện gì thì cô đều có thể biết được đầu tiên.

Sau khi Nhiễm Cấm tỉnh lại, quả nhiên là nghĩ ngay đến công việc trong Tập đoàn.

"Chị cứ dưỡng bệnh cho tốt, em đã thu xếp xong mọi việc rồi."

Trì Ngộ ngồi trên ghế sô pha cạnh giường, lột vỏ đào, cắt thành từng miếng nhỏ vừa miệng, dùng nĩa ghim rồi đưa đến miệng Nhiễm Cấm.

"Nếu bây giờ chị ngoan ngoãn ăn miếng đào này, em sẽ cho chị xem tiến độ của tất cả các dự án."

Thấy Trì Ngộ dỗ mình như dỗ trẻ con, Nhiễm Cấm dở khóc dở cười.

"Tiểu Ngộ, đừng nghịch nữa.

Tuy là trước đó chị đã bàn giao rất nhiều việc nhưng không có dự định ra ngoài lâu như vậy, chỉ lo tiến độ của các dự án sau này sẽ bị trì hoãn, toàn là chuyện đốt tiền thôi."

Thấy Nhiễm Cấm có vẻ rất bất an, Trì Ngộ một tay cầm nĩa, tay kia cầm máy tính bảng, mở hệ thống nội bộ của Tập đoàn, dùng quyền chú Kha cấp cho cô, mở báo cáo tiến độ và phản hồi của tất cả các dự án, giải thích cho nàng nghe từng cái một.

Nhiễm Cấm nghiêm túc xem, càng xem càng cảm thấy ngạc nhiên: "Tiểu Ngộ, em lợi hại thật, tất cả đều đâu vào đấy."

Mấy ngày nay Trì Ngộ đều ở bên cạnh chăm sóc Nhiễm Cấm, còn Nhiễm Cấm cơ bản luôn trong tình trạng hôn mê, Trì Ngộ liền ôm máy tính cùng với chú Kha xử lý mọi việc trong Tập đoàn.

Cô học được rất nhiều từ chú Kha, chú Kha luôn miệng khen cô thông minh, xứng danh là học bá từ nhỏ đến lớn, dù không phải lĩnh vực chuyên môn của mình thì vẫn có thể học một biết ba.

Trì Ngộ bỏ không ít tâm sức vào chuyện của Tập đoàn, nhưng trước nay cô không phải là người thích tranh công, liền nói:

"Đều là nhờ chú Kha xử lý, em ở tận bên kia Thái Bình Dương, chỉ có thể làm trợ thủ mà thôi.

Sao rồi, giờ có thể ăn miếng đào này được chưa?"

Nhiễm Cấm còn định nói thêm, Trì Ngộ đã trực tiếp ấn miếng đào lên môi nàng, không cho nàng cơ hội tiếp tục dông dài.

"Ăn trái cây ngoan nè, bổ sung vitamin.

Ăn xong đào em lại gọt cam cho chị.

Nhìn đi, một bàn trái cây bên kia đang chờ chị từ từ hưởng thụ đó."

Nhiễm Cấm lặng lẽ ăn đào, nhìn trái cây đựng trên mâm xếp thành một ngọn đồi nhỏ, cảm thấy hơi no.

Trì Ngộ nói được làm được, đút đào xong lại đi cắt cam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!