Vào ngày Nhiễm Cấm quay lại, Trì Ngộ đang tham dự cuộc họp của Phòng kế hoạch do Giám đốc Từ chủ trì, cô xung phong viết biên bản họp.
Ngang qua cửa kính phòng họp, Nhiễm Cấm nhìn Trì Ngộ tóc dài qua vai, trang điểm tinh tế, hoạt bát thông minh và rất có năng lực.
Nhiễm Cấm lặng lẽ ngắm Trì Ngộ, còn Trì Ngộ thì hết sức chăm chú nhìn chằm chằm máy tính.
Cô đang đánh tốc ký, trong tay còn cầm thiết bị ghi âm để ghi lại tất cả các bài phát biểu trong cuộc họp.
Sau này có thể đối chiếu bản ghi chép và ghi âm, nếu có gì không hiểu, có thể nghe và đọc lại lần nữa.
Nhiễm Cấm nhìn Trì Ngộ một lúc rồi trở về văn phòng, tự rót cho mình một ly cà phê.
Sau khi uống cà phê, đầu lại bắt đầu đau, cảm giác tim đập nhanh lặp lại.
Kể từ khi trở về từ độ sâu 400 mét lần đầu tiên trong chuyến công tác này, tình trạng của nàng vẫn không được tốt lắm.
Chuyến công tác theo dự định ban đầu sẽ mất một tuần, cuối cùng bị rút ngắn chỉ còn ba ngày.
Sau khi trở về, Nhiễm Cấm nằm trong căn hộ chung cư nghỉ ngơi nửa ngày, gần như hôn mê, sáng nay tỉnh dậy cảm thấy dễ chịu hơn một chút, không yên tâm việc trong công ty, uống chút thuốc đã vội vã đến đây.
[ Cậu lo lắng cho công ty thật không, hay chỉ vì quan tâm tên đầu rùa đó? ]
Nhiễm Cấm ngồi trong văn phòng, nhận được tin nhắn WeChat Lộ Tư Kình gửi từ nửa tiếng trước.
Giọng nói Lộ Tư Kình trực tiếp phát ra, Nhiễm Cấm nhìn thoáng qua cánh cửa, xác định lúc này Trì Ngộ chưa vào, mở máy tính đăng nhập vào hộp thư, vừa kiểm tra mail vừa nói với Lộ Tư Kình:
"Hôm đó mình đi đột ngột, mọi việc đều ném cho em ấy.
Chắc hẳn mấy hôm nay em ấy đều bận sứt đầu mẻ trán."
Sau khi phát WeChat, Nhiễm Cấm nghĩ đến sự thôi thúc phải rời đi ngày hôm đó, cùng những lo lắng mà nàng phải xoay sở sau khi đi, không khỏi cười nhạo chính mình, bản thân không hề quyết đoán như trong tưởng tượng.
Người khác là cầm lên nhưng không đặt xuống được, mà nàng, là cầm lên không nổi mà đặt xuống cũng không xong.
Trên hành lang có tiếng bước chân dồn dập, Nhiễm Cấm biết là Trì Ngộ tới, đột nhiên khẩn trương, khóe miệng cũng căng chặt.
"Chị về rồi à?"
Trì Ngộ cầm máy tính trên tay đẩy cửa phòng làm việc ra, bỏ đi vẻ nghiêm trang trong phòng họp vừa rồi, lộ ra đôi mắt xinh đẹp sáng ngời, lúc này đây còn ánh lên sự ngạc nhiên vui sướng không thể che giấu.
Bị cô liếc nhìn qua, Nhiễm Cấm cảm thấy hai má nóng bừng.
"Ừm, về rồi." Nhiễm Cấm mỉm cười đáo lại, theo thói quen nhanh chóng chuyển dời ánh mắt sang nơi khác.
Trì Ngộ đặt máy tính xuống, không ngồi vào ghế của mình mà đi đến bên cạnh Nhiễm Cấm, hỏi nàng: "Chị đi công tác ở đâu vậy? Không có một chút tin tức nữa.
Em thân là trợ lý của chị mà không biết tí gì."
Nhiễm Cấm ngửi thấy mùi nước hoa trên người cô, không quá nồng cũng không làm người ta khó chịu, âm thầm tăng nhanh nhịp thở.
"Có việc đột xuất xảy ra trong một dự án nên không kịp nói với em."
"Vậy à? Dự án gì mà chị phải trực tiếp đi, lại còn vội vàng như vậy?"
Trì Ngộ cũng không phải thật sự muốn nàng trả lời, cô biết, nếu như Nhiễm Cấm muốn nói thì đã nói thẳng ra khi trả lời ban nãy, chỉ dùng một từ "Dự án" mơ hồ để giải thích, chứng minh nàng không muốn nói rõ.
Thế nên Trì Ngộ tự nói tiếp nửa câu sau: "Em còn tưởng chị giận em."
"Hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!