Vừa hứa với lòng cách đây không lâu, phải học cách từ chối Trì Ngộ, vậy mà mới nghe lời mời qua đêm của Trì Ngộ, trong lòng Nhiễm Cấm dù rầu rĩ thì cuối cùng vẫn đồng ý.
Nhiễm Cấm cùng đi với Trì Ngộ lên lầu ba, nàng nhíu mày suốt cả đường đi, chán nản bản thân không có tiền đồ.
Cũng giống như Trì Ngộ hiếm khi đến phòng ngủ của chị gái trên lầu hai, Nhiễm Cấm cũng rất ít khi lên đến phòng ngủ của Trì Ngộ ở lầu ba.
Phòng ngủ của Trì Ngộ không lớn nhưng chứa rất nhiều đồ, cô cất giữ vô số sách báo, giải thưởng, trò chơi, các số liệu khác nhau mà cô đã sưu tầm từ nhỏ, cùng hàng đống lớn tạp chí khoa học.
Lần trước Nhiễm Cấm vào phòng của cô, là lúc cùng người làm lau dọn mọi thứ sáng bóng, chờ chủ nhân trở về bất cứ lúc nào.
"Em đi tắm, chị Nhiễm chờ em một chút nha."
Sau khi vào phòng, Trì Ngộ bật đèn sàn lên, khắp căn phòng đều toát ra hơi thở của Trì Ngộ.
Cô thản nhiên nói trong lúc quay người lại với Nhiễm Cấm, cởi thắt lưng ra.
Nhiễm Cấm vẫn còn đứng ngoài cửa chưa bước vào, nghe thấy Trì Ngộ nói vậy, lập tức quay đầu nói:
"Chị cũng xuống lầu tắm rửa."
Trì Ngộ nghe giọng nói của nàng có chút căng thẳng, còn có vẻ hơi gấp gáp, ngoái đầu nhìn lại hỏi nàng: "Áo ngủ chị còn không?"
Nhiễm Cấm mơ hồi trả lời "Ừ" một tiếng, người đã đi đến đầu cầu thang.
Trì Ngộ từ cửa phòng ngủ nhìn xuống, có chút khó hiểu, trong đầu mơ hồ có một ý niệm, lại cảm thấy bản thân đã suy nghĩ quá nhiều.
Khi đi tắm, cô tháo thiết bị quét mống mắt, sau đó đeo lại nó khi đã tắm xong và mặc lại áo ngủ.
Trong lúc đợi Nhiễm Cấm quay lại, cô điều chỉnh đèn trong phòng và di chuyển đèn sàn ra xa hơn.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Nhiễm Cấm tới.
Tắm xong, mái tóc đen dài của Nhiễm Cấm được sấy gần khô, bởi vì tóc nàng rất dày nên bồng bềnh xoã xuống đôi vai.
Phần tóc mái bên phải hơi xoăn nhẹ, có thể thấy được sau khi tắm nàng còn chưa kịp chăm sóc tóc, đã vội chạy lên đây.
Nàng mặc một bộ quần áo ngủ bằng vải cotton màu xám đậm, quần dài và tay áo cũng dài, nhìn khá giống kiểu của nam giới.
Trước kia Trì Ngộ cũng không quá chú ý đến đồ ngủ của nàng, chỉ khi ở trong phòng mình nàng mới mặc đồ ngủ, ra khỏi phòng, kể cả ở phòng khách trong nhà, ít nhất nàng cũng sẽ mặc áo khoác.
Đó là chưa kể trong hầu hết các trường hợp, nàng chỉ mặc trang phục công sở kiểu cũ.
Nhiễm Cấm mang theo cảm giác mềm mại khi ở nhà, khiến Trì Ngộ có chút xa lạ.
Cô thậm chí còn có một ý tưởng hoang đường ——
Sở thích của chị hai là bạn gái mặc một thân áo ngủ không chút quyến rũ như vậy sao?
Trì Ngộ nằm xuống giường trước, nhường vị trí bên trái, dựa vào đầu giường chờ Nhiễm Cấm đi lên.
Nhiễm Cấm không di chuyển ngay.
"Làm sao vậy?" Trì Ngộ hỏi.
Nhiễm Cấm nhìn chiếc ghế ở đầu giường, như thể đó chính là Trì Ngộ, nói: "Chị ngồi đây với em, chờ em ngủ chị sẽ đi."
Trì Ngộ bị nàng chọc cười: "Em ngủ chị ngồi? Vậy thì làm sao mà ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!