Chương 126: Pn trì ngộ x nhiễm cấm 2

Thời gian đầu sau khi Nhiễm Cấm trở thành chị dâu, quả thật Trì Ngộ đã cố tình giữ một khoảng cách với nàng, không còn tiếp xúc thân thể quá nhiều như trước kia, khi giúp nàng hồi phục chức năng.

Sau một thời gian dài, Trì Ngộ dần quen với thân phận mới của Nhiễm Cấm, xem nàng như người nhà, lại bắt đầu khôi phục sự thân mật với Nhiễm Cấm như xưa.

Trì Ngộ nghĩ có lẽ vì Nhiễm Cấm có tính cách hướng nội, nên dù bây giờ ở bên chị gái thì vẫn cư xử rất câu nệ ở nhiều thời điểm.

Cô xem Nhiễm Cấm là một thành viên của nhà họ Trì, cố gắng tạo cho nàng cảm giác thân thiết, không còn khoảng cách, những chuyện mà chị gái cô sẽ khó làm được.

Chị gái luôn yêu thương cô, cô trưởng thành rồi, cũng biết được vài cách thể hiện sự yêu thương.

Trì Ngộ thường chơi đùa cùng Nhiễm Cấm, kể nàng nghe những mẩu chuyện thú vị và hài hước gần đây, còn trực tiếp đút cho nàng ăn bất cứ thứ gì ngon lành mình đang cầm trên tay, xem như bồi dưỡng tình cảm.

Đồng thời, cũng là vì cảm thấy Nhiễm Cấm thật sự đáng thương, cô muốn che chở, chăm sóc cho nàng.

Nhiễm Cấm chỉ lớn hơn cô vài tuổi, là thanh niên mới ngoài hai mươi, nhưng không ngờ nàng lại hoàn toàn mù tịt đối với những trào lưu đang thịnh hành, Trì Ngộ nói gì nàng nghe nấy, khi nghe chưa chắc đã hiểu được nhưng vẫn cười theo Trì Ngộ.

Trì Ngộ đút gì nàng ăn đó, khi hỏi nàng ăn có ngon không thì câu trả lời luôn là có.

"Thật hay giả đó, sao luôn trùng hợp mà đúng khẩu vị của chị vậy?"

Nhiễm Cấm thật sự không đặc biệt thích món gì, nhưng những món Trì Ngộ đút nàng ăn luôn tự động được phủ lên một bộ lọc mang tên Trì Ngộ, bất kể là ăn gì cũng thấy ngon vô cùng.

"Chắc là do em lợi hại." Nhiễm Cấm nghiêm túc nói.

Trì Ngộ đối với nàng có chút bất đắc dĩ, nhưng lại thật sự vui vẻ, "Chỉ giỏi nịnh, chả trách chị hai lại thích chị."

Một thời gian sau đó, Nhiễm Cấm chìm trong học tập và công việc bận rộn, thậm chí, rất nhiều hôm nàng không có thời gian về nhà ngủ.

Trì Ngộ cũng bận học, vì tranh giành vị trí hạng nhất cùng Sở Duy, cô không có cả thời gian để đi chơi cùng bạn bè, tất nhiên cũng không nhớ đến Nhiễm Cấm.

Lại qua vài tháng, Nhiễm Cấm đã quen thuộc với công việc trong công ty, hoàn thành mọi việc tương đối xuất sắc, dần dần không cần phải thức khuya dậy sớm hay ở lại công ty, có thể dành ra thời gian trở về Trì gia.

Đợt đó, Trì Lý vẫn luôn bay khắp nơi trên thế giới, gần như không về nhà. Chị nghe tin tức về những vụ bắt cóc thiên kim các thế gia, có chút lo lắng cho em gái nên bảo Nhiễm Cấm phụ trách đưa đón Trì Ngộ đi học, bảo đảm an toàn cho cô.

"Có phải chị hai lo lắng quá mức không?" Trì Ngộ nhận điện thoại của Nhiễm Cấm, khi nghe nàng nói tan học muốn đến đón cô, nhịn không được nói: "Bọn bắt cóc cứ tới thử một lần xem? Đúng lúc cho em luyện tập luôn."

Nhiễm Cấm thấy Trì Ngộ không nghe vào tai, tận tình khuyên bảo: "Nhị tiểu thư, đừng như vậy, sự việc cũng khá nghiêm trọng. Cô bé bị bắt cóc trước kia tuy rằng đã tìm thấy nhưng lại bị thương nặng, lúc này vẫn còn ở trong ICU. Em không thể mất cảnh giác."

"Em đã gọi chị là chị dâu mà chị còn gọi em nhị tiểu thư?"

Không ngờ Trì Ngộ không để ý đến vụ bắt cóc mà lại nhắc đến một chủ đề hoàn toàn không liên quan.

Bản thân Nhiễm Cấm rất thích danh xưng "Tiểu Ngộ", trước kia mỗi lần nghe Trì Lý gọi cô ấy như thế, Nhiễm Cấm rất động tâm.

Không ngờ có một ngày nàng cũng có cơ hội gọi như vậy.

"Ừm...... Tiểu Ngộ." Nhiễm Cấm thử gọi ra cái tên đáng yêu kia, nhịp tim chợt nhanh hơn, giọng nói trước đó cố tỏ ra xa cách cũng dịu đi vài phần, "Tôi tới đón em được không?"

Ở bên kia dường như Trì Ngộ vẫn đang nói chuyện với bạn học, họ nói gì đó khiến cô bật cười, nhanh chóng trả lời mấy câu rồi nói tiếp với Nhiễm Cấm: "Được rồi, đúng là hết cách với chị và chị hai mà, yêu nhiều thì lo nhiều. Vậy gặp nhau lúc tan học nha, làm phiền chị dâu."

Có lẽ vì đã một thời gian không được gặp, bây giờ nghe thấy giọng Trì Ngộ, Nhiễm Cấm nhất thời không kiềm chế được suy nghĩ trong lòng, lập tức nói tiếp:

"Không phiền, không phiền đâu. Em có muốn uống nước đào không? Khi nào đến tôi sẽ mang cho em."

Trì Ngộ lần này bật cười thật sự là vì nàng, giọng nói ôn hoà truyền đến từ micro, hơi thở của Trì Ngộ như trực tiếp phả vào tai Nhiễm Cấm:

"Không cần, trong trường em cũng có bán. Hẹn gặp lại chị dâu nha."

Trì Ngộ cúp điện thoại, Nhiễm Cấm ngẫm lại, cảm thấy thái độ của mình vừa rồi hơi quá mức ân cần, chỉ sợ Trì Ngộ nhận ra sự gấp gáp không chờ nổi của bản thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!