Tề Chân quay mặt đi: "Không có."
Dụ Cảnh Hàng nói: "Giáo sư Hagen của các em gửi email cho anh, nói với anh bài luận lần này lại viết không tốt rồi, có phải không?"
Tề Chân nói: "Anh quan tâm em làm gì."
Dụ Cảnh Hàng nhìn cô, nói: "Anh là chồng của em."
Tề Chân ngồi xuống ăn cơm, Dụ Cảnh Hàng đang nhìn cô viết gì đó, không khỏi cảm thấy đau đầu.
Dụ Cảnh Hàng: "Viết câu có vấn đề, viết xong không kiểm tra lại à?"
"Định dạng của Chicago cũng sai rồi, không phải dùng như vậy."
Bàn tay khớp xương rõ ràng đeo nhẫn cưới lật qua tờ cuối cùng, Dụ Cảnh Hàng cảm thấy bản thân đã trải qua rất nhiều gian khổ.
Người đàn ông nhíu mày, dịu dàng nói: "Chân Bảo, em nói anh biết, em để tâm tư ở đâu hết rồi?"
Tề Chân cắn sườn, ngơ ngác chống má nói: "Mấy ngày nay, ừm, em nghĩ chồng em sao mà còn chưa về mà."
Dụ Cảnh Hàng: "..."
Mê Truyện Dịch
...
Tề Chân đã trải qua một năm rưỡi tốt đẹp ở Pháp, cô thậm chí còn đăng ký lớp quần vợt mặc dù vẫn chơi không tốt.
Bởi vì người biết cô rất ít nên Dụ Cảnh Hàng đưa cô đi dạo phố rất dễ dàng.
Thỉnh thoảng còn có thể dạo phố với nhau, đi quán bar chơi với bạn bè.
Họ còn nuôi một con ch. ó lông vàng gọi là Bambi.
Lúc Dụ Cảnh Hàng không về nhà, Tề Chân liền đi dạo khắp nơi với chú chó.
Đôi khi còn phải dọn phân cho Bambi, bị chú chó dắt chạy vòng vòng, còn vô tình bị người Hoa ở đó chụp ảnh.
[joihdfu_197:[ Hình ảnh ] Tối nay đến Hmart mua thức ăn vậy mà lại gặp một cô gái nhỏ bị chó dắt chạy trông rất giống chị dâu nhà anh Hành, trong tay còn cầm túi phân nữa. ]
Nhóm fan hâm mộ đã xác nhận, thật sự là vợ anh Hành.
Tề Chân không khỏi cảm thấy xấu hổ. Tâm trạng của cô tốt hơn, sức khỏe cũng được cải thiện.
Hơn nữa Dụ Cảnh Hàng còn cố ý rèn luyện thói quen ngủ sớm dậy sớm cho cô, sắc mặt Tề Chân bây giờ cũng rất tốt.
Chưa nói khỏe mạnh như thế nào nhưng ít nhất cũng không lúc nào cũng mắc bệnh nữa.
Đôi khi cô và Dụ Cảnh Hàng quan hệ ở trên giường, cả hai đều rất nhẹ nhàng vui vẻ.
Khi lên năm cuối đại học, Tề Chân đã kết thúc những ngày trao đổi và trở về nước với chồng trong sự không nỡ của bạn bè ở Pháp.
Nhưng chồng cô dạo này luôn bận đóng phim, không rảnh ở bên cô.
Tề Chân trở về nhà, chủ yếu chính là đi thăm người thân và bạn bè, mang theo đặc sản chạy khắp nơi.
Lúc cô ở Pháp còn học cả cách làm tôm hùm cuộn nên muốn làm cho bà nội ăn.
Kết quả là bà nhéo nhéo khuôn mặt của Chân Bảo, mềm mại, cả mặt đều hồng lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!