Chương 36: Vui vẻ làm, cam nguyện chịu

Nguồn : bachhoacac. wordpress. com

An Cư Lạc Nghiệp

Đại Đao Diễm

Thể loại: hiện đại, niên hạ công, cao H, 1×1, HE

Biên tập: Nana

18+

***

Vui vẻ làm, cam nguyện chịu

An Cúc Nhạc liếm liếm môi, giơ một chân lên, vuốt nhẹ một đường từ bắp đùi đến hông cậu thiếu niên, bàn chân đặt trên thứ cứng ngắc kia, hết chà lại xát.

Cứng quá.

An Cúc Nhạc cảm thấy cổ họng khô khát, miệng mồm ngứa ran, rất muốn… rất muốn ngậm vào, mút nó, mặc cho tinh dịch trắng đục đặc sệt phun đầy miệng mình, sau đó nuốt vào bụng, trở thành một phần tế bào trong cơ thể, theo mình sinh lão bệnh tử.

Cậu thiếu niên là người thứ hai trong đời mà y khát vọng, mặc dù lúc trước đã có thiện cảm với cậu ấy, nhưng y vẫn không muốn nuốt tinh dịch của người khác… không phải ghét, mà là sợ nghiện, tựa như giờ phút này đây, thèm muốn đối phương, thèm muốn vô cùng.

Y cố kiềm chế, ra hiệu: "Cởi quần áo."

Đỗ Ngôn Mạch nghe lệnh, nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người. Cậu thiếu niên trời sinh nóng người, ăn mặc lúc nào cũng mỏng tang, một chiếc áo thun trắng, thêm một chiếc quần jeans. Dáng người của cậu ấy còn tốt hơn nửa năm trước, bắp thịt săn chắc, màu sắc dương v*t cũng sậm hơn quá khứ, hai túi càng thêm no đầy. An Cúc Nhạc nhảy khỏi tủ bếp, ngồi xổm người xuống, chộp lấy gậy th*t của đối phương, ngậm vào miệng.

"Hưm…" An Cúc Nhạc mút rất gợi tình, xoang mũi phát ra một tiếng thở dài, y nắm phần da quy đầu của Đỗ Ngôn Mạch, vuốt nó ra sau, để cho quy đầu lộ ra, kế đến lại ngậm vào miệng, dùng lưỡi liếm dây buộc bên dưới.

Lần này An Cúc Nhạc quyết tâm mút đến khi cậu ấy bắn tinh mới thôi, cho nên kỹ thuật tích góp nhiều năm đều xổ ra hết, y mút liên tục, rồi lại nhổ ra liếm tiếp, đồng thời kích thích phần gốc, ngón trỏ khều nhẹ lỗ niệu đạo của đối phương. Y có thể cảm nhận được nhịp đập của thân dương v*t, nương theo sự hầu hạ không ngừng nghỉ của y, nó phồng lên giần giật, chất lỏng tiết ra trước lúc bắn tinh hòa với nước bọt làm cho thân dưới của Đỗ Ngôn Mạch ướt sũng, lông mu lóng lánh.

Vài lần An Cúc Nhạc cảm thấy đến lúc rồi, thế nhưng cậu thiếu niên cứ nín lại, miệng y xót, tay y đau, nhịn không được nổi cáu: "Rốt cuộc cậu có bắn không thế!"

Đỗ Ngôn Mạch ngẩn ra, không thể làm gì khác ngoài nhắc nhở: "Em sợ bắn vào miệng anh…"

"Ứ á ớ!" Tôi muốn cậu bắn vào miệng tôi mà! Nhưng không ngờ những lời mình nói lúc trước, cậu ấy nhớ hết trong lòng. An Cúc Nhạc thật sự… y liếm lỗ niệu đạo một cái, ngước mắt hỏi: "Vậy cậu muốn bắn không?"

"… Muốn."

"Bắn vào miệng tôi?"

"… Không muốn."

Đậu má! An Cúc Nhạc phun ra dương v*t trong miệng, lườm Đỗ Ngôn Mạch: Có lộn không đây? Từ trước tới nay chỉ có miệng y ghét bỏ người khác, làm gì có chuyện bị người khác ghét bỏ.

An Cúc Nhạc oán hận nhéo túi tinh và chỗ yếu mềm ở rãnh dương v*t của Đỗ Ngôn Mạch, nghe một tiếng kêu đau, y cười nói: "Không sao, không muốn thì đừng bắn."

Đỗ Ngôn Mạch mồ hôi lạnh đầy đầu: "Anh… anh không thích mà."

Nói thật hay đùa đây? An Cúc Nhạc liếc cậu thiếu niên, mình đã làm đến mức này rồi, chẳng lẽ phải nói toẹt ra mới hiểu?

Không phải không dám nói, chỉ là… An Cúc Nhạc phát hiện mình không thể thốt nên lời, đủ loại từ ngữ tục tĩu bậy bạ xoay vòng vòng trong đầu y, chẳng hiểu sao lại làm y nóng mặt. Cuối cùng y dứt khoát ưỡn hông, ngửa mặt lên, chậm rãi nuốt đến hết, dùng deep throat lấy lòng.

*Deep throat là một kiểu quan hệ qua đường miệng khi mà người này nuốt hết trái chuối của người kia, kiểu nuốt sâu vào cổ họng ấy, nghe đâu mấy chàng khoái kiểu này lắm =))

Bây giờ cho dù nín giỏi cỡ nào, Đỗ Ngôn Mạch cũng nín không nổi nữa: "Sắp… sắp bắn…"

"Ừm." An Cúc Nhạc không chịu há miệng, y chỉ nhả ra một chút, dùng tay phụ trợ, nửa mút nửa thủ dâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!