Chương 44: (Vô Đề)

"Bùm" —

Pháo hoa nổ tung trên bầu trời đêm.

Màn trình diễn pháo hoa điện tử được chuẩn bị từ lâu đã đến đúng hẹn.

Lâm Thiên Vận ngẩng đầu, nhìn những bông pháo hoa rực rỡ với đủ hình dạng nở rộ trên không trung.

Hứa Ứng Quý nhìn cô.

Ánh sáng lúc ẩn lúc hiện trên khuôn mặt họ, không ai nói gì, cứ lặng lẽ cảm nhận thời gian trôi qua.

Cho đến khi màn trình diễn pháo hoa kết thúc.

"Đây coi như là lần *****ên anh chính thức tỏ tình, nhưng mà khung cảnh kỳ lạ thật đấy." Lâm Thiên Vận nhìn sang Hứa Ứng Quý, chớp chớp mắt, nghiêm túc nhận xét: "Ở ven đường."

Hứa Ứng Quý đứng dưới ánh đèn đường, đôi mắt lạnh lùng dưới ánh đèn ấm áp càng thêm sâu thẳm, nhìn cô chăm chú, mang theo một sự si mê cố chấp.

"Đổi chỗ nói lại nhé?" Anh đề nghị.

"Làm sao có thể tái hiện lại khung cảnh này được? Không còn bất ngờ nữa rồi, anh thật sự chẳng lãng mạn chút nào." Lâm Thiên Vận nhìn khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú của anh: "Hay là anh đừng nói nữa, em thấy anh không mở miệng thì trông quyến rũ hơn."

Tâm trạng cô đã bình tĩnh lại, có tâm trạng đấu khẩu với anh rồi.

Sợi dây căng thẳng trong lòng Hứa Ứng Quý cũng thả lỏng.

Anh mím môi, ngoan ngoãn im lặng.

"Lạnh lùng." Anh không nói lời nào, Lâm Thiên Vận lại cảm thấy nhàm chán, lẩm bẩm: "Anh nói đi, dùng giọng trầm ấy."

Hứa Ứng Quý lập tức hạ giọng: "Như vậy à?"

"Đừng quyến rũ em giữa đường phố." Lâm Thiên Vận cố tình gây sự.

Hứa Ứng Quý: "…"

Cô gái này thật sự khó dỗ dành.

"Nói đại hai câu đi." Cô lại đưa ra yêu cầu.

Anh biết cô lải nhải là vì tâm trạng không tốt, muốn dùng vẻ ngoài mạnh mẽ để che giấu sự yếu đuối trong lòng.

"Thiên Vận." Hứa Ứng Quý thở dài, nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói: "Dù trước đây đã xảy ra chuyện gì, sau này bên cạnh em vẫn còn có anh."

Mẹ cô không cần cô, anh sẽ không bỏ rơi cô.

Anh sẽ kiên định lựa chọn cô.

Nhưng những lời này đối với Hứa Ứng Quý thật sự là sến súa, anh không nói ra được.

Tuy Hứa Ứng Quý không nói, nhưng Lâm Thiên Vận có thể cảm nhận được sự kiên định đó từ ánh mắt anh.

Cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi biến mất không còn tăm hơi.

Thay vào đó, là tình yêu vừa kín đáo vừa nồng nhiệt của Hứa Ứng Quý.

"Màn trình diễn pháo hoa này là do anh tài trợ đúng không?" Lâm Thiên Vận nắm lại tay anh, mân mê những khớp xương xinh đẹp của anh, ngẩng mặt cười: "Em nhìn thấy tên viết tắt của mình đấy."

Tâm trạng cô đã khá hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!