Chương 48: Cái chết của Thẩm Trường Thu

Tiếng sóng vỗ trong mặt hồ sau lưng chúng tôi, một chiếc thuyền đột nhiên xuất hiện từ dưới đáy hồ, chui ra khỏi mặt nước

Trước đây người lái đò đưa chúng tôi đến chỗ này, lúc này đột nhiên xuất

hiện trước mặt toi, ông ta vươn khuôn mặt tràn đầy mụn mủ ra: " khách

quan, số tiền những người này đưa cho tôi nhiều hơn các vị đưa rất

nhiều, vì vậy tôi đã đưa họ đến đây"

" ồ, rất tốt"

Thẩm Trường Thu gật đầu, cũng không quan tâm đến tên lái đò kia nữa, ánh mắt tập trung lên hai người khác ở trên thuyền

Lưu Khởi Sơn lúc trước đến giết Thẩm Trường Thu, lúc này đang đứng trên

mũi thuyền, vết thương của hắn ta vẫn còn, trên đùi còn bó bột rất dày, hắn ta chống một cây gậy, lạnh lùng nhìn Thẩm Trường Thu

Bên cạnh Lưu Khởi Sơn lúc này, còn có một người mặc áo khoác màu đen

Tên này cao tầm 2m, hắn ta mặc một chiếc áo khoác màu đen, toàn thân tỏa

ta một luồng khí màu đen, làm cho người ta không thể nhìn rõ mặt hắn, ngó

một chút khuôn mặt tối tăm của hắn, tôi thấp thoáng cảm thẩy ánh mắt của

hắn lúc này đang nhắm vào trên người Thẩm Trường Thu

Hắn ta cứ đứng trên thuyền, không nói không rằng, cho người ra một cảm giác xơ xác tiêu điều

Còn Thẩm Trường Thu lúc này sau khi nhìn thấy tên mặc áo đen đó, trong

ánh mắt đột nhiên lộ ra một sự sợ hãi trước giờ chưa từng có

Lúc này, Thẩm Trường Thu khiêm tốn cúi người, quỳ xuống với tên mặc áo đen đó

" bái kiến môn chủ"

Câu nói này cuar Thẩm Trường Thu làm cho tôi vô cùng hoảng hốt, người mặc áo đen trước mặt, lẽ nào chính là môn chủ của Âm quan môn, bây giờ ông ta vì Thẩm Trường Thu, mà tự mình tìm đến chỗ này

" Trường Thu, ngươi đã trốn chạy nhiều năm như vậy, hôm nay vì sao không

chạy nữa?" hắn ta mở miệng, làm cho tôi trong lòng không khỏi ớn lạnh

Thẩm Trường Thu cúi đầu càng thấp hơn, trong âm thanh của ông ta rõ ràng

cũng lộ ra sự run rẩy: " bởi v Trường Thu biết, Lưu Khởi Sơn nhất định

sẽ thông báo hành tung của thuộc hạ cho môn chủ, môn chủ tự mình đến

đây, Trường Thu cho dù chạy đến chân trời góc bể, cũng khó chạy thoát khỏi lòng bàn tay môn chủ

Thân là một vị khách ngoài cuộc như tôi lúc này lần nữa giật mình, lúc

đầu khi rời khỏi quỷ trấn tôi hỏi Thẩm Trường Thu đi đâu, ông ta nói tìm

một nơi có thể sắp xếp ổn thỏa, giúp bản thân cố gắng được sống lâu một

chút

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!