Nơi ông ta đưa tôi đến là một nơi gọi là chợ quỷ, nói dễ nghe một
chút, thì là một ngôi chợ giao dịch của quỷ gian, nói khó nghe một
chút, thì là một ngôi chợ buôn bán người
Trên đường đến đây, tôi nhìn thấy khắp nơi đều có tiệm quỷ, đồ dùng trong
tiệm quỷ không phải là đồ áo hay đồ gia dụng bình thường, là là những hồn ma, thậm chí là thi thể người
Những linh hồn này, đều bị nhốt cùng trong một những cái lồng bé lồng
lớn, trong những linh hồn này, có cả linh anh vẫn chưa kịp sinh ra đã
chết, có hồn ma dã quỷ lảng vảng nhiều năm trong nhân gian, tóm tại gì
cũng có
Phía trước tiệm quỷ, hàng loạt thi thể giống như hàng thịt lợn, bị người
ta dùng móc sắt tùy hứng treo trên xà ngang, trên người tràn đầy côn
trùng, làm cho cả cái chợ tràn ngập trong mùi hôi thối không thể nào chịu nổi
ở quỷ gian, linh hồn chịu ảnh hưởng mãnh liệt của âm khí, hồn phách sẽ dần dần hóa hành thực thể, chứ không giống như lúc ở dương gian hư vô lơ
lửng, bọn họ ai nấy đều có máu có thịt, trông không khác người bình thường là mấy
tôi nhìn thấy rất nhiều linh hồn hoặc là người của đạo gia đang quan sát những linh hồn trong lồng, sau đó mở miệng chúng ra, nhìn tiêu chuẩn của
sản phẩm
Thẩm Trường thu nói với toi, những linh hồn cùng người của đạo gia này
tìm kiếm hàng hài lòng bản thân, bọn chúng sẽ mua lại linh hồn hoặc thi
thể của người, có thể làm nô lệ cho họ, hoặc là dùng để luyện thành mấy
tên đần độn kia, còn có thể dùng kết minh hôn với người vừa chết, còn linh anh thì đương nhiên là dùng cho những người xin con cái trên dương gia
Những linh hồn trong tiệm quỷ, đều là do người khác bắt về, bọn họ bán
linh hồn hoặc thi thể người cho những tiệm quỷ, đổi lấy tiền, loại người
này trong quỷ gian gọi là người bắt ma
Lúc này, Thẩm Trường Thu đưa tôi đến một tiệm quỷ lớn nhất trong các tiệm quỷ
Nhìn thấy hai chúng tôi đến, một ông chủ có một lỗ thủng trên ngực bước đến, hỏi chúng tôi muốn mua cái gì?
Nhưng mà Thẩm Trường Thu lắc đầu, sau đó hỏi ông chủ: " người bắt ma của tiệm các ông, lúc nào quay về?"
" người bắt ma, người ông nói là người đồng môn với ông ấy à?" ông chủ hỏi
Thẩm Trường Thu gật đầu
" ông ta vừa ra ngoài bắt ma rồi, chắc phải đợi một lúc"
Nghe vậy, Thẩm Trường Thu không nói gì nữa, sau đó trực tiếp lấy một chiếc ghế ngồi xuống trước cửa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!