Chương 35: (Vô Đề)

" chôn cùng?"

Ông ta cười mờ ám: " chôn cùng khó nghe quá, nên gọi là âm hôn mới

đúng, một tiểu đạo sĩ nghèo kiết xác như cậu, con đường đi đến âm gian còn có thể được cháu gái tôi đi cùng, cuộc đời này cũng xem như không còn

oan uổng"

Ông ta nói chuyện rất thẳng thắn, làm cho cả người tôi ớn lạnh, nhưng cơ thể tôi đã bị khống chế chặt, không có cách nào thoát ra

Trong sự bất lực và sợ hãi, tôi bất chợt nhìn cô gái trong cỗ quan tài

Đúng như ông ta nói, thi thể này quả thật vô cùng xinh đẹp

Lúc này cô ta nhắm chặt mắt hiện ra vẻ yên bình và thanh thản, cô ta có

một mái tóc dài rất đẹp, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, trắng ngần, đôi môi đỏ như máu, cô ta rõ ràng là một xác chết, nhưng lại cho người ta một cảm

giác vô cùng kiêu sa

Một lớp băng mỏng kết trên khuôn mặt cô ta, phủ lên chiếc váy liền màu xanh da trời, trong màn đêm tỏa ra một ánh sáng nhàn nhạt

Thứ duy nhất không đẹp lắm là, cơ thể cô ta tuy đã được kết đông, nhưng

trên cánh tay trái vẫn có một mảng thịt thối rữa rất rõ ràng

Nhưng mà, cho dù cô gái này trông như thế nào, cô ta rốt cuộc thì vẫn là

một thi thể lạnh băng, tôi không bằng lòng trở thành vật phẩm chôn theo

trong ngôi mộ của cô ta, huống hồ, tôi còn có một người vợ cần phải đến

quỷ gian để tìm

Nhưng mà ý tôi thế nào không quan trọng với ông ta, một tên đần độn bước

lên, đưa một chiếc túi cũ rách vào tay ông già kia, trong chiếc túi đó

đựng toàn là trang sức bằng vàng, trong đó có một chiếc nhẫn vàng

" Âm quan môn, quả thật là một nơi đoạn tử tuyệt tôn, tôi hại chết vợ

mình, hại chết con trai mình, chỉ còn lại một cháu gái bên tôi đến suốt

đời, tôi vì nó mà rời khỏi Âm Quan Môn đến cái nơi rách nát này, nhưng ai

ngờ rằng lời nguyền của Âm Quan Môn vẫn đeo đẳng không buông, cháu gái

đáng thương của tôi mời tròn 18 tuổi, kết quả lại chết rồi, đúng là tạo

nghiệp mà"

Ông ta không để ý đến tôi, lấy những trang sức đó mang lên người xác chết kia, đồng thời than thở

" ông già, cho dù ông không đi vào Âm Quan Môn, nhưng ông nuôi những tên

đần độn này, tạo bao nhiêu nghiệp hại người, gặp phải báo ứng là chuyện

sớm muộn thôi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!