Chương 32: (Vô Đề)

Bên cạnh của quán trọ là chuồng lợn, những con lợn bị nhốt trong chuồng

kia giống như là có linh tính vậy, sau khi thợ mổ giết con lợn đầu

tiên, những con lợn còn lại đều kêu gào thảm thiết, chúng liên tục xông

vào cửa chuồng, thậm chí còn đâm đến chảy máu đầu, trông vô cùng quái dị

Trong ấn tượng của tôi, lợn luôn rất ngu đần, nhưng trước mặt, chúng lại vì đồng loại bị giết mà cảm thấy vô cùng sợ hãi, làm cho tôi càng thêm kinh ngạc

" tiểu huynh đệ, tôi là ông chủ của quán trọ này, đồng thời cũng là thợ mổ, cậu muốn thuê trọ à?"

một trong các thợ mổ lấy một đống nội tạng đặt lên thớt, quay đầu nhìn tôi một lúc sau đó hỏi

Thấy người này nói chuyện với mình, tôi liên tục gật đầu: " ừm, lạc đường rồi, muốn ngủ lại đây một đêm, tôi có tiền"

Noi xong, tôi lật túi áo ra, sau đó lôi ra một tờ 100 tệ đã bị nước làm ướt

Người thợ mổ kia nhận lấy tiền, hắn ta hứng thú quan sát tôi một lượt, sau đó nói: " chỗ chúng tôi nghèo nàn hoang vu, ở trọ không cần nhiều tiền

vậy đâu, hay là thế này, đợi lát nữa tôi bao cậu một bữa ăn tối nữa là

được"

Nghe vậy, trong lòng tôi tràn đầy vui mừng, dù gì đi từ hồ nước đến đây, tôi cũng chưa có ăn cơm

" ông chủ, xin hỏi ở đây là đâu? Tôi muốn đến thôn Thông Hồ, ông có biết nên đi hướng nào không?"

sau khi xác định vấn đề ăn ở đã được giải quyết, tôi hỏi người thợ mổ

" thôn Thông Hồ?" ông ta chau mày, sau đó nói: " thôn Thông Hồ cách đây

xa lắm, hơn nữa bây giờ trời đã tối, hay là ngày mai tôi chỉ đường cho

cậu"

" việc làm ăn của nhà trọ chúng tôi không được tốt lắm, mấy phòng đều

đang trống, tôi bây giờ cũng đang bận, cậu tự mình đi tùy tiện chọn một

phòng rồi ở lại trước! đúng rồi, chìa khóa ở quầy đón tiếp"

ông chủ quán trọ kiêm thợ mổ này cũng rất tùy hứng, sau khi nhét tiền vào túi, thì chào hỏi tôi một tiếng, sau đó cũng không để ý đến tôi nữa, cầm

dao mổ lợn lên chặt 4 cái chân lợn trên thớt

Ông ta bận chuyện của mình, tôi cũng cầm một chùm chìa khóa trên quầy, rồi đi lên một phòng trên tầng 2

Vừa mở cửa ra, một mùi ẩm mốc lập tức bốc lên từ trong phòng, xông vào đầu tôi, làm tôi suýt chút nữa thì ngất đi

Căn phòng này dường như đã rất lâu rồi chưa được dọn dẹp. trên bàn kết

tầng tầng bụi bặm, dưới nền nhà thậm chí có một tầng mốc màu trắng rất

dài, thỉnh thoảng lại có mấy con chuột chạy ra chạy vào ở trong tủ

Tôi nhìn căn phòng này không khác gì với nhà hóng, không khỏi ngơ ngác

một lúc, sau đó tôi đi nhìn mấy căn phòng khác, phát hiện tình trạng những chỗ đó cũng không khấm khá hơn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!