Chương 30: (Vô Đề)

Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào nhanh chóng đuổi ra cửa, tôi cũng vội vàng cầm một lá bùa trấn hồn phòng bị, nhưng trong phòng ngoài tiếng gió ra, thì

không có bất kì tiếng động nào nữa

Không bao lâu, Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào tay không trở về, có chút thất

vọng nói: " Chu Lan kia dường như phát hiện ra chúng ta muốn đối phó

với cô ta, nháy mắt đã không thấy nữa, aizz"

Sau đó, Thiệu Vũ Cẩn đi đến an ủi Đường Phú sớm đã bị dọa cho tái mặt, bảo ông ta về phòng nghỉ ngơi trước đi

Đợi sau khi Đường Phú sợ hãi về phòng nghỉ ngơi, Thiệu Vũ Cẩn nói với tôi và Trương Đào: " đêm nay,3 người chúng ta sẽ ở đây thay nhau canh

chừng, không được để Chu Lan có bất kì cơ hội nào đi vào, đợi ngày mai

trời sáng, thì sẽ đi tìm thi thể của cô ta"

Tôi và Trương Đào gật đầu, còn ánh mắt của Thiệu Vũ Cẩn đặt lên người tôi, nói: " Đỗ Minh, sư huynh không hề cố ý trách móc đệ, nếu như đệ đã là

người của đạo gia, thì không nên thương hại ác quỷ, bằng không đi sai một

bước khó tránh việc tạo nên đại họa, đừng quên, tương lai đệ còn phải đi

quỷ gian tìm vợ, ta không muốn đệ chỉ vì lòng thương người, mà hiến mạng

của mình vào trong chuyện này"

Tôi gật đầu

Thiệu Vũ Cẩn nợ một nụ cười ấm áp với tôi, huynh ấy vỗ vào vai tôi, sau đó bảo toi đi nghỉ ngơi, huynh ấy sẽ canh giác đầu tiên

Đêm này gió thổi thất bình lặng, linh hồn của Chu Lan không quay lại

Đường gia nữa, lúc tờ mờ sáng, ba huynh đệ chúng tôi cầm tấm lưới đánh cá

buộc đầy chuông đồng đi ra ngoài

Liên quan đến chuyện linh hồn của Chu Lan quay về Đường gia, không biết vì sao chốc lát đã truyền ra cả thôn Thông Hồ

Năm đó Chu Lan đột nhiên biến mất, mọi người đều cho rằng là đã mất

tích, không nghĩ lại là chết đuối ở trong hồ, thi thể không rõ tung tích

Sau khi biết được chúng tôi đi vớt thi thể của Chu Lan, rất nhiều người

đều chạy đến xem, nhất thời, trên bờ dừng rất nhiều những chiếc xe hào

hoa, những người dân kia đều đang hóng hớt rất náo nhiệt

Ba người chúng tôi đến bên hồ, một chiếc thuyền buồm đã đợi bên hồ rất lâu

Sau khi đặt lưới đánh cá lên khoang thuyền, Trương Đào lấy ra một bát đất vàng khô khan, rắc đều lên trên thuyền

Ngũ hành tương khắc, thổ khắc thủy, lấy thổ rải lên thuyền, có thể tránh

gặp phải sự tập kích của ma nước. bởi vì không thể xác định trong hồ này

ngoài Chu Lan thì còn gì cổ quái, nên tất cả đều rất nguy hiểm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!