" đúng rồi tiểu sư đệ, lúc nãy linh anh này chạy vào phòng cậu, không
làm chuyện gì bất thường chứ?" Thiệu Vũ Cẩn dường như nghĩ ra gì đó, "
con Linh anh này hồn phách rất yếu, không thể gặp ánh trăng, bằng không sẽ hấp thụ âm khí bên ngoài, rắc rối sẽ lớn"
" không…đương nhiên là không, nó chỉ là chơi với em một chút mà thôi" tôi chột dạ nói
Con linh anh này có xuất hiện dưới ánh trăng, nhưng tôi vừa mới đến
đây, không muốn bắt đầu mà đã khiến đại sư huynh bất mãn, vì vậy đã nói
dối
Thiệu Vũ Cẩn gật đầu, bảo tôi sớm nghỉ ngơi đi, rồi rời khỏi phòng tôi, đóng cửa lại
Thấy Thiệu Vũ Cẩn đã về phòng, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng tôi nhìn căn phòng đặt linh anh kia, mắt phải đột nhiên giật giật
" ông chủ, vòng hoa này rất đẹp, rất thích hợp để làm quà tặng, tôi có thể giảm giá 20% cho ngài"
" nếu như ngài muốn hàng cao cấp hơn, cửa hàng chúng tôi cuxg có thể làm
một bộ theo yêu cầu của ngài, đương nhiên, thời gian có thể lâu một chút"
bây giờ đã là hơn 1h sáng, đã là lúc người nghỉ ngơi, nhưng nhị sư huynh
Trương Đào vẫn đang làm việc, nghe dường như khách rất nhộn nhịp
Chúng tôi ở đây là quán bán hòm, nửa đêm canh ba, có ai có hứng thú đến đây mua quan tài chọn nến chứ
Tôi tò mò, đi xuống tầng
Cửa của Thọ Mộc Điện, lúc này treo hai chiếc đèn lồng đỏ, dưới ánh đèn tối mờ, tôi thấp thoáng nhìn thấy có người đi qua cửa, đồ áo của họ rất kì
lạ, có người mặc đồ đã thịnh hành 5,60 năm trước, có người mặc đồ mà chỉ
thời dân quốc mới có thể nhìn thấy, còn có người mặc đồ đã cũ nát, giống
như là mới chui từ dưới mộ lên vậy
Trương Đào chuyển tủ quầy đến trước cửa lớn, những người giống như tham
gia lễ hội hóa trang này, lúc đi qua, đều sẽ quan sát vào trong cửa hàng
một cái, sau đó thì biến mất trong màn đêm trên đường
Lúc này, Trương Đào đang ở trong cửa hàng tiếp đãi một khách hàng nữ
Người phụ nữ này trông tầm 30 tuổi, cô ta để một bộ tóc dài lượn sóng, mặc sườn xám màu xanh, trong tay còn cầm một cây tẩu thuốc dài nhỏ, từng vòng khói phun ra từ mũi cô ta
Trương Đào lôi ra một bộ đồ liệm, đưa đến trước mặt người phụ nữ đó
Người phụ nữ này gật đầu, sau đó mở chiếc cúc áo trước ngực, cởi sườn xám trên người, lộ ra một cơ thể mê hoặc
Tôi đang đứng nhìn trộm trên tầng, nhìn trộm cơ thể cô ta, không khỏi nuốt nước bọt, nhưng thân là nam nhân nhưng Trương Đào lại giống như chẳng có gì, bình tĩnh đưa bộ đồ liệm vào trong tay cô ta
Đồ liệm, là để cho người chết mặc, nhưng nhìn từ hành động của người phụ nữ này, cô ta dường như đang muốn mặc thử
Giống như tôi nghĩ, người phụ nữ này nhận lấy bộ đồ, mặc lên người, cúc áo lại, sau đó đi đến trước gương trên tường
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!