Huyện Tinh Thủy, là một trị trấn điển hình của miền nam
THị trấn không lớn, đi từ phía đông đến phía tây khoảng cách cũng chỉ tầm 30km
Dư Thiên Hòa là một đạo sĩ có tiếng của thị trấn Tinh Thủy, lúc ông ta
lái máy cày đưa tôi đi vào trong trị trấn, có rất nhiều người vẫy tay
chào hỏi ông ấy
Đi đường tầm một ngày, lúc hoàng hôn, máy cày của Dư Thiên Hòa dừng lại ở trước một căn nhà cũ phía đông của thị trấn
Đây là một căn nhà hai tầng được xây dựng vào thập niên 80, tuy là tọa
lạc trong thị trấn, nhưng nhìn thế nào cũng giống một căn nhà dân bình
thường ở quê, đá dát trên tường bên ngoài ngôi nhà đã bị tróc ra, lộ ra
những mảng gạch đỏ phía dưới, trên tường cũng mọc từng lớp rêu phong rất
dày, cảm giấc rất là cũ nát
ở cửa chính của căn nhà này, còn treo một tấm biến rất lớn " Linh đạo thọ mộc điện", đây chính là nhà của Dư Thiên Hòa, cũng là nơi tôi phải đến
ngoài đạo sĩ ra, Dư Thiên Hòa còn có một thân phận khác trong thị trấn này, chính là ông chủ tiệm hòm
xuống xe, Dư Thiên Hòa đưa tôi vào trong cửa hàng
lúc này thời gian đã là 6h chiều, trong cửa hàng gần như không có dấu hiệu tan làm
bên trái đại đường, có một anh chàng cao cao gầy gầy chừng 20 tuổi đang
chôn vùi trong đống tiền vàng chất cao như núi, cầm lấy cái đục đúc
tiền, sau lưng anh ta, đặt đầy các loại đồ lượm, vòng hoa cùng người giấy…
chính giữa cửa hàng đặt một cỗ quan tài vẫn chưa gia công xong, một anh
chàng béo đang cầm một cái bào bào bên trên cỗ quan tài, bận đến nỗi mồ
hôi đầy đầu, trên chiếc ghế bên cạnh anh ta còn đặt một hộp sơn màu đen
nhìn thấy Dư Thiên Hòa quay về, hai người này lập tức dừng công việc
trong tay chào hỏi Dư Thiên Hòa, đồng thời xưng Dư Thiên Hòa là sư phụ
sau đó, Dư Thiên Hòa giới thiệu tôi với hai người này
người thanh niên cao cao gầy gầy tên là Thiệu Vũ Cẩn, người béo kia tên
là Trương Đào, hai người đều chỉ mới 20 tuổi, là cô nhi trước đây Dư Thiên Hòa thu nhận từ cô nhi viện, đồng thời cũng là đồ đệ của ông ta. Thiệu Vũ Cẩn là đại sư huynh, Trương Đào là nhị sư huynh, còn tôi vừa mới đến, cũng được họ gọi là tiểu sư đệ
sau khi chào hỏi nhau, thời gian cũng không còn sớm nữa, sau khi ăn cơm tối, Dư Thiên Hòa đi đến bệnh viện trong thị trấn xử lí vết thương, còn
Thiệu Vũ Cẩn và Trương Đào giúp tôi dọn dẹp phòng ở tầng hai, rồi cũng đi ngủ sớm
từ bé đến lớn, đây là lần đầu tiên tôi xa nhà, cũng không biết có phải là
do lạ nhà hay không, nằm trên chiếc giường lạ lẫm này, quay đi quay
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!