Cô gái sinh vào ngày âm tháng âm năm âm gọi là thuần âm chi nữ, vừa vặn là lưỡng cực cùng thuần dương chi nhân
Thuần âm chi nữ, dương khí nhiều hơn người bình thường rất nhiều, một khi
cô hồn dã quỷ bình thường hấp thụ âm khi của thuần âm chi nữ, thì rất dễ
hóa thành ác quỷ, một số người của bang môn tà đạo cũng có thể lợi dụng
linh hồn của thuần âm chi nữ, luyện âm tà pháp khí, thậm chí bồi dưỡng
thành ác quỷ
Chính vì lẽ đó, so với thuần dương chi nhân, thuần âm chi nữ cũng là một loại vô cùng được người khác săn đón
Thất là âm, cửu là dương, sinh nhật của Hứa Thiến là 7/7, là thời điểm âm
khí thịnh vượng nhất trong một năm, mà lúc cô ấy chết đúng lúc lại là
sinh nhật lần thứ 7, âm khí đạt đến cực hạn, lúc Hứa Thiến chết người cũng mặc áo hoa, trên người quấn dây thừng đỏ treo cổ mà chết, như vậy mục
đích chính là vì bảo vệ trọn vẹn âm khí dồi dào của cô ấy, đồng thời cũng khiến cho cô ấy không có cách nào đi vào được âm gian
Hồn của Hứa Thiến không quay về được âm gian, thì chỉ có thể quanh quẩn ở xung quanh tro cốt của cô ấy, hấp thụ âm khí của trời đất, không thể
chiêu sinh. Mục đích Giang Hoài làm như vậy, thật ra giống với cách dùng
bùa nước nuôi tôi, cũng đang dùng âm khí nuôi cô ấy, khiến hồn phách cô ấy không ngừng hấp thụ âm khí, đợi đến sinh nhật lần thứ 21 của Hứa
Thiến, âm khí trong cơ thể của cô ấy đạt đến thời kì thịnh vượng nhất, đến lúc đó Giang Hoài dùng hồn vía của cô ấy luyện pháp khí, thì có thể
không tốn bao công sức nhưng kết quả thu được lại vô cùng lớn
" một là thuần dương chi nam, một là thuần âm chi nữ, đúng là trời sinh
một cặp, chỉ đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi, đến cuối cùng cũng khó thoát
khỏi vận mệnh người và ma không thể chung đường"
Sau khi nói xong những thứ này, Dư Thiên Hòa bất chợt thở dài
Trong lòng tôi đột nhiên xuất hiện một cảm giác bi thương, tôi nắm chặt
lấy tay của Hứa Thiến, không muốn tin những lời mà Dư Thiên Hòa nói
" là ma thì sao chứ, Hứa Thiến đã là vợ của cháu, cả đời này cháu sẽ không rời xa cô ấy"
Lúc nói chuyện, tôi nhìn Hứa Thiến, nhưng ánh mắt cô ấy ảm đạm
Có lẽ là bởi vì đã chịu quá nhiều kinh hãi, hoặc là vì thứ khác, sau khi
rời khỏi Giang Hoài, Hứa Thiến cả một đoạn đường đều rất trầm mặc, nụ cười quen thuộc tôi thường thấy cũng rất ít xuất hiện trên khuôn mặt của cô
ấy, còn đối với những gì tôi vừa nói, cô ấy cũng im lặng không nói gì
" Hứa Thiến, sao vậy?" nhìn dáng vẻ thất thần của Hứa Thiến, tôi không khỏi hoài nghi
" Đỗ Minh, cậu là thuần dương chi nhân, hôm nay Giang Hoài thế mạng thất
bại, cậu đối với ông ta, ngoài hận thù thì không có tác dụng gì nữa, nhưng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!