Chương 17: Người đần độn

Giang Hoài bị dính phải trọng thương, máu tươi không ngừng chảy ra từ

trong miệng, ông ta bám vào tường tự đứng dậy, nhưng ông ta cố gắng thử

mấy lần, vẫn ngã thảm hại ra mặt đất

" trên thế giới này, hiểm ác nhất không phải là ma quỷ, mà chính là lòng người"

Dư Thiên Hòa lau vết máu đã biến thành màu đen trên khóe miệng, ông ta

nhìn Giang Hoài bị trọng thương, không vội vã đánh đòn quyết định, mà cầm

một ống tre được bịt kín, nhìn những linh hồn đang không ngừng tiến về

phía mình

Dư Thiên Hòa mở nút trên ống tre ra, giống như là mở mộ chiếc hộp Pandora vậy, những linh hồn xung quanh lập tức kêu la thảm thiết, trong ống tre

đó dường như có một luồng sức hút cực lớn, lần lượt hút những linh hồn

này vào bên trong ống tre

Sau khi những linh hồn này bị thu vào trong ống tre, những hũ tro cốt

chúng kí sinh ở trên tường, lúc này cũng lần lượt bị vỡ nát, tro cốt bên

trong cũng hóa thành than tro

Cơ thể Hứa Thiến đã trở nên trong suốt một nửa, lúc này cũng đau khổ ôm

chặt lấy đầu, cơ thở của cô ấy cũng dần dần trở nên mờ mờ ảo ảo, từ từ bay vào trong ống tre đó

ống tre của Dư Thiên Hòa, dường như là chuyên dùng để thu nạp linh hồn

" lão Dư, cô ấy là vợ cháu, đừng thu cô ấy" nhìn Hứa Thiến sắp bị hút đi, tôi vội vàng hét với Dư Thiên Hoà

Dư Thiên Hòa kinh ngạc nhìn tôi: " cậu bé, trước khi đến đây, cậu không nói với tôi, cậu còn có một minh thê"

Nhưng mà Dư Thiên Hòa vẫn kịp thời đóng nắp ống tre lại, lúc này Hứa Thiến mới không bị hút đi

Tôi hoảng hốt đi lên, muốn đỡ Hứa Thiến dậy, nhưng cơ thể của cô ấy đã lơ

lửng như không khí, tôi mấy lần kéo lấy tay cô ấy mà đều chỉ bắt được

không khí

" Đỗ Minh, sao em không nghe lời của chị, em phải đi…đừng nên quay về" Hứa Thiến yếu ớt nằm trên mặt đất, trong miệng không ngừng lẩm bẩm

Hứa Thiến lúc này nhìn thấy nhưng không đụng vào được, khiến cho tay chân tôi nhất thời luống cuống không biết làm gì, trong sự bối rối, tôi nhìn

thấy một vũng tro cốt trên mặt đất, lập tức nghĩ ra gì đó, vội vàng chạy

qua, muốn thu dọn chúng lại

Đúng vậy, đây là tro cốt của Hứa Thiến, tôi chỉ cần dọn dẹp tro cốt của cô ấy lại, thì có thể đưa cô ấy rời đi rồi

Tôi nhìn Giang Hoài một cái, lúc này Giang Hoài đang ho liên tục, dường

như trong thời gian ngắn sẽ không tạo nên được uy hiếp gì với tôi, lúc

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!