Chương 15: Tôi? Thuần dương chi nhân?

Lúc này, ông già kia kéo mạnh hòn đá sứ kia ra, một dòng máu chảy từ trên đỉnh đầu của tôi ra, đầu tôi lập tức rơi vào trạng thái trống

rỗng, một cảm giác đau đớn còn đau hơn vạn lần trước đây lan ra cả toàn

thân

Sau một lúc, tôi cuối cùng cũng đỡ đau hơn một chút, tôi kinh ngạc phát

hiện, triệu chứng đau đầu giống như ma quỷ kia quấn lấy đầu tôi, khoảnh

khắc này đã tan biến hết, dòng máu làm thế nào cũng không cầm nổi lúc này đột nhiên lại dừng lại

Tôi nhìn hòn đá trong tay ông già, giật mình phát hiện, bên trên không biết từ lúc nào đã hút ra một cây kim thêu hoa loang lổ máu

Tôi không thể nào tin được, trong đầu tôi, lại bị ai đó đâm một cây kim thêu hoa vào

Trong lòng tôi sợ hãi, tôi nghĩ đi nghĩ lại rốt cuộc cây kim đó là

sao, nghĩ đi nghĩ lại, gần đây người chạm vào đầu tôi chỉ có bà Lý đã chết kia, nhưng lúc đó bà ta vừa hay đang thêu giày

Tất cả những chuyện này, đều không khỏi làm tôi kinh hãi, làm cho tôi cảm

giác những gì hôm nay Giang Hoài làm, dường như đã được lên kế hoạch từ

rất sớm

" lão gia gia.. cháu tên là Đỗ Minh, xin hỏi ông là thần thánh phương nào?"

ông già này nhất định là có bản lĩnh, nếu không những con quỷ miêu đó sao lại sợ ông ta chứ, cũng sẽ không lôi được cây kim thêu đó ra khỏi đỉnh

đầu tôi

Ông ta cười: " tôi hả, chẳng qua chỉ là một ông già bán hòm mà thôi, tôi tên Dư Thiên Hòa, gọi tôi Lão Dư là được"

Tôi gật đầu, vội vàng cảm ơn Dư Thiên Hòa, lúc này ông ta đã ngồi lên

chiếc máy cày, vẫy tay nói: " cậu bé, lên đi, đưa tôi đến nhà cậu một

chuyến."

Trong lòng tôi mừng rỡ, vội vàng ngồi lên xe, ông lão Dư Thiên Hòa này rõ

ràng không phải là người bình thường, nếu như ông ấy đồng ý giúp đỡ, có lẽ ông ấy sẽ đối phó được Giang Hoài, cứu được cha mẹ tôi, thậm chí còn có

thể giúp tôi giành hũ tro cốt của Hứa Thiến về

" cậu bé, cậu có phải là sinh vào giờ ngọ, ngày quý sửu, tháng kỷ dậu, năm

nhâm thân không? Hôm nay, vừa đúng ngày sinh nhật thứ 18 của cậu?"

Dưới sự dẫn đường của tôi, Dư Thiên Hòa lái xe về hướng thôn Dã Câu, lúc này ông ấy đồng thời cũng ngoảnh qua hỏi tôi

Trong mắt tôi Dư Thiên Hòa tràn đầy cảm giác thần bí, ông ấy ngay cả sinh thần bát tự của tôi cũng biết rõ

Sau khi thấy tôi xác nhận, Dư Thiên Hòa một lần nữa nhìn tôi, ánh mắt bừng sáng: " nếu như tôi nghĩ, cậu có lẽ chính là thuần dương chi nhân hiếm

có trên đời, thảo nào có người muốn lấy cậu đi thế mạng"

Thuần dương chi nhân? Là gì ý?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!