Chương 65: (Vô Đề)

Tất cả mọi người đi đến trường quay sau khi đã hoàn thành việc giới thiệu làm quen.

Nam Tiêu Tuyết về phòng nghỉ của mình, mọi người ở lại còn đang bàn tán về sự khác thường của nàng: "Nam Tiên định chuyển mình thay đổi hình tượng hả?"

"Tôi không quen được!"

"Nhưng mà giọng của nàng nghe thật hay, chỉ nghe nàng nói mấy chữ thôi mà tôi đã cảm thấy may mắn rồi."

"Nam Tiên nên ghi âm một bản hướng dẫn giọng nói, tôi tin là sẽ siêu hot luôn."

"Ha ha ha, nàng chịu mới sợ í."

Đường Vũ Đồng ngồi cạnh An Thường: "Nam Tiên khen tên của cô hay kìa."

"... Chỉ là một cái tên bình thường thôi mà."

Tâm tư An Thường sớm bay theo Nam Tiêu Tuyết rồi. Còn một chút sót lại thì đang không ngừng khẩn trương vì sắp phải đối mặt với một người. Được một hồi, Đường Vũ Đồng chụp lấy tay cô, giọng nói vô cùng kích động: "Người đến rồi!"

An Thường đã chuẩn bị tâm lý, lấy lại bình tĩnh nhìn về hướng lối vào. Nhan Linh Ca đang đi phía sau năm vị lão sư bước vào trường quay. Cô ấy đang trò chuyện rất vui vẻ với Trâu Viên và Thẩm Vân Ái, vì bọn họ cùng công tác chung một tổ ở Cố cung.

Đường Vũ Đồng thán phục: "Thật sự rất xinh đẹp! So với ảnh chụp càng đẹp hơn nữa. Đúng là cộng đồng mạng không lừa tôi mà."

Tướng mạo của Nhan Linh Ca mang nét thanh nhã trí thức, ngũ quan mượt mà thuận mắt, không hề mang vẻ sắc bén, lên ảnh chẳng qua chỉ là một mỹ nhân thanh tú, nhưng khi gặp được người thật, sẽ rất dễ bị khí chất nho nhã dịu dàng đó cuốn lấy.

Người bên cạnh cười hỏi: "Có đẹp hơn Nam lão sư không?"

"Không thể so sánh như vậy được, hai người này vốn dĩ khí chất không phải cùng một loại." Đường Vũ Đồng ngẫm nghĩ nói: "Nam Tiên là kiểu xinh đẹp như trăng sáng trên rời, Nhan Linh Ca lại là dạng đẹp có thể bầu bạn sớm trưa."

"Trăng sao trên trời luôn lấp lánh, nhưng mấy người có thể trèo lên cao vợi mà hái trăng với sao đâu? Cho nên, với Nam Tiên đơn thuần là thưởng thức tán dương, còn với Nhan Linh Ca là muốn tiếp cận làm quen." Đường Vũ Đồng nói: "Chắc chắn có rất nhiều người cũng nghĩ như tôi."

Biên đạo giảng sơ cho mọi người về vị trí của từng người trên sân khấu, rồi bắt đầu chuẩn bị những bước cuối cùng trước khi quay. Lúc đến lượt An Thương đeo micro, thì người phụ trách giúp cô bị đạo diễn gọi đi. Nhan Linh Ca đang đứng một bên bổ trang, thuận tay cầm lấy bộ tiếp âm từ người kia: "Anh đi đi, tôi sẽ giúp em ấy mang."

"A, cảm ơn Nhan lão sư."

Đường Vũ Đồng đứng bên cạnh nháy mắt liên tục với An Thường, ý là hỏi cô có kích động hay không.

Nhan Linh Ca cầm bộ micro tới gần, An Thường từ chối: "Tôi tự làm được."

Nhan Linh Ca ra vẻ thản nhiên: "Bộ micro này cần phải đi dây thật kỹ, em chưa từng mang qua, tự mình làm có lẽ sẽ không dễ dàng."

Mà Nhan Linh Ca là thiên tài trẻ tuổi nhất trong giới phục chế cổ vật, danh tiếng vang xa, đã tham gia rất nhiều tiết mục thu hình lớn nhỏ, vốn cũng đã quen với các loại thiết bị này rồi.

Dưới ánh nhìn của rất nhiều người, Nhan Linh Ca đứng trước mặt An Thường, dang rộng vòng tay vòng dây ra sau lưng cô, cổ định thiết bị thu phát tiếng.

Cô buộc tóc sau ót, dùng một cây trâm cố định lại, mặt mày dịu dàng như nước, đưa mặt lại gần, hương khí trên người cũng nhẹ nhàng đi vào khứu giác con người. Mùi hương là một thứ thần kỳ, có thể khơi gợi lại rất nhiều ký ức đã ngủ sâu về những năm qua.

Bờ vai An Thường cứng đờ, Nam Tiêu Tuyết lúc này đang cùng Nghê Mạn đi tới. Nàng từ xa nhìn thấy Nhan Linh Ca đeo bộ dây micro, liền hỏi: "Nhất thiết phải mang từ phía trước hả?"

"Có thể mang từ phía sau mà." Nghê Mạn cười cười: "Nhưng có thể họ không muốn lòng vòng."

"Em đi nói với đạo diễn, quy định tất cả mọi người trong chương trình này phải mang từ phía sau."

"Dạ?"

"Dạ cái gì?" Nam Tiêu Tuyết không cảm xúc: "Từ bao giờ chị phải lặp lại lời của mình vậy?"

"Không không! Em đi thông báo ngay đây."

Nghê Mạn thầm co tay thành nắm đấm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!