"A... đừng..."
Tiếng kêu thổn thức của Trạch Lam vang lên nhỏ xíu đầy dụ hoặc bên tai Giang Triết Hàn. Hắn cố ý chọc sâu hai ngón tay đỉnh sâu bên trong vách thịt, lại còn ghì ép rất chặt khiến thân thể nữ nhân kia thoáng run lên bần bật.
Hắn cởi lấy đoạn dây thừng đang trói chặt cổ tay của Trạch Lam, ngay lập tức cô đã đẩy mạnh vào lồng ngực hắn, lại xoay người tháo chạy thật nhanh.
Giang Triết Hàn lúc này nổi hứng chơi đùa, xem sự hoảng sợ của Trạch Lam chẳng khác nào một thứ tiêu khiển đầy thú vị. Với sức lực cỏn con của cô, làm sao một lần đẩy như vậy có thể khiến hắn lùi về sau một chút. Trừ khi... đó là do hắn cố tình làm như thế.
Và quả nhiên, hắn đúng thật là cố tình để cho con mồi chạy được vài bước, hắn lại nhanh chóng bắt được miếng mồi thượng hạng trong tay. Trạch Lam chỉ suýt chút nữa thì đã leo lên được lối thang bên kia, nhưng không ngờ lại bị một tay Giang Triết Hàn nắm được tóc của cô, mạnh tay kéo ngược cô ngã nhào xuống mặt nước.
"Không...." Trạch Lam kêu lên khổ sở, nơi cổ họng ho lên từng cơn khi cô bị Giang Triết Hàn nhấn chìm dưới làn nước lạnh buốt. Cửa miệng đã uống phải một lượng nước khá nhiều, cảm tưởng nơi bụng cũng đã trở nên căng tức.
Nắm lấy thân thể Trạch Lam trồi khỏi mặt nước, Giang Triết Hàn vòng tay siết chặt toàn bộ cơ thể cô, áp môi cưỡng đoạt cánh môi mềm mại thêm lần nữa. Mà có lẽ, cánh môi này của cô dẫu có hôn bao nhiêu lần hắn vẫn không đủ thoả mãn.
Đầu lưỡi của hắn hệt như mãng xà hung hãn, linh hoạt tiến công trong khoan miệng cô, bắt ép chiếc lưỡi đinh hương thơm ngọt của cô phải chịu quấn chặt với lưỡi hắn.
Trạch Lam thở một cách nặng nhọc khi dưỡng khí đang dần bị hút cạn. Giang Triết Hàn rời bỏ môi mềm mọng nước, cái hôn cuồng nhiệt của hắn lại tiếp tục hoành hành ngang dọc khắp mọi tấc da thịt trên người cô.
Bàn tay to lớn toan xé rách toàn bộ phần ngực áo của chiếc đầm đắt giá, bầu ngực bị gò bó sau mảnh áo lót màu trắng bị lộ ra dưới tầm mắt dã thú. Trạch Lam dù có kháng cự thế nào cũng trở nên vô ích dưới sức ép của hắn.
Cô bất giác cắn môi chịu đựng khi một bên nhũ hoa bị Giang Triết Hàn ngậm lấy. Chiếc lưỡi ẩm ướt lại ấm nóng của hắn lướt quanh nhũ hoa, rồi lại mang thứ hồng mao đẹp đẽ ấy cho vào trong khoan miệng mà mút thật chậm rãi.
Bàn tay nam tính lần tìm đến vùng nhạy cảm, thêm lần nữa hắn lại tách lấy hai cánh hoa thịt mềm mại, ngang tàn chọc sâu ngón tay ấy vào bên trong.
Trạch Lam căn bản không thể chịu đựng được những thứ khoái cảm chết tiệt này. Cô cắn môi rên la ư ử trong miệng khi bị Giang Triết Hàn mang ra để phát tiết...
Dần dần, cơ thể Trạch Lam bị Giang Triết Hàn dồn về phía thành hồ. Mực nước khoảng này thấp hơn dưới ngực của cô, hắn nhanh tay xoay người cô trở ra trước, để tấm lưng cong đối diện với mình.
Hai tay Trạch Lam bị hắn ép buộc phải tì lên mặt sàn bên trên, Giang Triết Hàn đứng ngay phía sau cô, hắn cặn kẽ ngắm nhìn cô đã dần kiệt sức. Cơ thể nhỏ nhắn ngọc ngà thoáng run nhè nhẹ, dưới làn mưa đang trút xuống nặng hạt thì Trạch Lam lại càng trở nên mơ hồ một cách đầy mị hoặc.
Nhìn mái tóc ướt sũng rối nhẹ của cô đang phủ lên mảnh lưng tinh tế kia một cách hững hờ, hắn nhếch môi mỉm cười, ánh mắt sáng lên tia dục vọng trào dâng như cột sóng vững chãi.
Một tay đưa lên xé rách toàn bộ phần thân sau của chiếc đầm, những mảng da thịt trắng ngần ngon mắt của Trạch Lam được phơi sáng rõ rệt dưới ánh đèn trên cao. Những hạt mưa như thuỷ tinh rơi tí tách trên da thịt cô, lại vỡ tan ra trượt dài theo đường cong cơ thể.
Trạch Lam cố nâng cao thân người, chỉ muốn trèo lên thật nhanh để thoát khỏi tay tên cầm thú cuồng bạo. Nhưng mọi sức lực của cô thực sự đã chẳng còn, Giang Triết Hàn nắm chặt nơi eo nhỏ nhắn khiến cô không tài nào trốn chạy được dù chỉ là nửa bước chân.
Hắn áp sát vào tấm lưng trần nuột nà, bàn tay trượt xuống khe mông gợi cảm, ngón tay ác ý ve vãn lên hạt châu nhỏ mà thì thầm bên tai cô: "Tôi dám cá rằng cô đã ướt đẫm rồi có đúng không?"
"Không! Không có... câm miệng đi... ưm!" câu nói phản bác của Trạch Lam còn chưa kịp hết, cô đã phải rên lên một tiếng vô thức khi Giang Triết Hàn lại tiếp tục cho hai ngón tay xoáy sâu trong vách thịt.
Thanh âm va chạm giữa bàn tay hắn đập vào nơi mông của cô vang lên từng tiếng, kết hợp với tiếng nước động tạo ra thứ âm thanh hỗn độn vô cùng.
"A.... ưm...!" Trạch Lam gục đầu lên mặt sàn ướt át, lạnh lẽo mà cắn môi kêu lên từng tiếng. Làn tóc đen huyền ướt đẫm vương dính trên mặt cô, mắt ngọc đờ đẫn mệt mỏi. Cô lúc này ngoài việc bật khóc, cau mày chịu đựng... thì chẳng làm được gì khác.
Giang Triết Hàn ghé sát vào tấm lưng cong gợi cảm, phả lấy hơi thở nam tính trầm giọng nói nhẹ vào tai Trạch Lam vài lời: "Tôi thực sự còn đang nghĩ, liệu thứ nước tôi đang cảm nhận được ở bên dưới là nước của hồ bơi hay là... từ cơ thể của cô!"
"Bạch" một tiếng thật lớn. Giang Triết Hàn vừa nói xong hắn lại dùng lực đạo rất mạnh, đem ngón tay chọc vào tận cùng bên trong vách thịt.
"Aaa...." Trạch Lam hé môi kêu gào, cô rướng người khi cơn đau rát thình lình ập đến khiến cả cơ thể cô dần co rút. Giang Triết Hàn lấy ngón tay khỏi người cô, rất nhanh, hắn đã mang côn th*t căng trướng, nóng hổi cận kề ngay cửa huyệt.
Đỉnh đầu côn th*t ngang tàn tách lấy cánh hoa, một lực tiến thẳng vào trong đến sát góc.
"Ưm..." tiếng kêu thống khổ của Trạch Lam vang nhẹ trong không gian nhiễu loạn vì tiếng mưa lộp độp. Giang Triết Hàn chẳng bao giờ có tính nhẫn nại, nhất là khi khoái cảm của hoả dục đang bùng cháy thiêu đốt lồng ngực hắn. Hắn kiềm chặt phần hông đẫy đà của cô, gắt gao tiến tới rồi rút ra với nhịp độ rất nhanh.
Hắn vòng một tay ra trước nơi ngực đang đong đưa theo lực đẩy của hắn, ngón tay nắm lấy nhũ hoa đã căng cứng của Trạch Lam mà xoay nhẹ. côn th*t vẫn được hắn mang lấp đầy bên trong cơ thể cô, vừa khít không một kẽ hở. Cú thúc nào của hắn cũng tạo ra những tiếng động đầy ám muội vang vọng trong khoảng không rộng lớn.
Cơ thể nhạy cảm của Trạch Lam chẳng thể chịu thấu những dục vọng thấp hèn, khoái cảm gia tăng khi Giang Triết Hàn vừa chọc lấy côn th*t lại vừa dùng tay ấn lên hạt châu nhỏ mà luận động liên tục. Sự ma sát nóng rực bên trong vách thịt đang co thắt dữ dội, cộng với tác động bên ngoài khiến nhục huyệt trở nên tê dại, vội trào phúng một đợt xuân triều đầu tiên của đêm nay.
Trạch Lam nằm gục mặt mệt mỏi lên sàn gạch mà thở hỗn hển. Giang Triết Hàn thoáng cau mày thở hắc một lần khi côn th*t đang bị nhục huyệt của cô thắt chặt đến cùng cực. Hắn giương mắt nhìn cô, ngón tay nham nhám khẽ lướt dọc lên tấm lưng cong gợi cảm. Rút côn th*t khỏi người Trạch Lam, hắn một mình leo khỏi mặt hồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!