Chương 35: Nhờ cẩn trọng chi trì cục diện - gãy hắc tiêu phát hiện kinh văn

Với sắc mặt khẩn trương, Bạch Bất Phục hỏi ngược lại:

- Tôn giá là hậu nhân hay chính là Quái Phướng Tà đao năm xưa?

Giọng nói kia phẫn uất hỏi trả lại:

- Ngươi hỏi để làm gì?

Chàng cười mai mỉa:

- Vì thái sư phụ của tại hạ có nói:

nếu gặp lại tà đao quyết giết không tha.

Chàng định dùng lời dối gạt để khích nộ đối phương, buộc đối phương phải tự xuất hiện, nào ngờ, đối phương lại cười dài:

- Hạ. ha…ha…! Lão cuồng đã bị ta ngấm ngầm phục độc, ngươi dùng lão để doa. ta là lầm rồi, tiểu tử. ha…ha…ha… Định khích nộ người, không ngờ lại bị người khích nộ, Bạch Bất Phục suýt nữa đã động thân lao đến. Nhưng câu hỏi của Đoan Mộc Hạ bỗng vang lên khiến chàng vội vàng đình bộ:

- Nếu xem đảo chủ Bạch Hạc Đảo là thù nhân sao tôn giá không hạ thủ báo thù ?

Vì ý gì tôn giá chỉ làm cho đảo chủ phải mê loạn thần trí ?

Âm thanh kia không đáp, chỉ quát nạt:

- Ngươi hỏi để làm gì, tiểu nha đầu ?

Đoan Mộc Hạ cười lạnh:

- Tôn giá đã tìm được cách khắc chế Thập Toàn kiếm pháp chưa?

Âm thanh kia rống lên:

- Ngươi không được nói bừa. Ta cần gì… Đoan Mộc Hạ vội ngắt lời:

- Xem ra tôn giá chưa nghĩ được cách khắc chế. Bằng không, đảo chủ Bạch Hạc Đảo đâu thể toàn mạng sau mấy mươi năm dài bị mê loạn ? Hừ ! Cách dùng độc của tôn giá chứng tỏ tôn giá là người tinh thông độc môn. Tôn giá thật sự là ai ?

- Ta là Quái Phướng Tà Đao.

Đoan Mộc Hạ rít lên:

- Tôn giá nói dối mà không biết thẹn ư ? Ta dám đoan chắc tôn giá không phải là Quái Phướng Tà Đao như tôn giá tự nhận.

Tiếng kình phong chợt rú rít lên và xuất phát từ tầng mây mù.

Bạch Bất Phục ngay lúc đó nhận thấy có người đặt tay lên vai chàng.

Vụt tỉnh ngộ, chàng hiểu những lời lẽ của Đoan Mộc Hạ không nhằm ý vạch mặt đối phương. Và nếu không có ý đó, có nghĩa là Đoan Mộc Hạ đã khích được đối phương, buộc đối phương phải xuất đầu lộ diện, trách cho chàng không phải mạo hiểm tự chui đầu vào bẫy do đối phương sắp bày sẵn ở sau tầng mây mù.

Những ý nghĩ đến với chàng nhanh như một tia chớp loé. Vì đối phương sau tiếng kình phong rú rít đang hiện thân hoàn toàn trước mặt chàng và mọi người.

Đó là một lão nhân quả thật đã quá cao niên. Ngoài y phục không giống với người trung nguyên, trên tay lão nhân là một lá phướng màu đen và tay còn lại thì lăm lăm một thanh đại đao toát đầy tà khí.

Lão nhân vừa xuất hiện liền hỏi trống không:

- Ai bảo ta không là Quái Phướng Tà Đao?

Đoan Mộc Hạ vẫn còn đặt tay lên vai Bạch Bất Phục, nàng ấn khẽ và quát lên đanh gọn:

- Đánh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!