Chương 31: Thuyết phục quần hùng cứu lão - nhân người khôi phục kẻ thì tái xuất

Không muốn bao tâm huyết của Từ đại ca phải tan đi như bọt bể, sau khi thầm quyết định, Đoan Mộc Hạ đưa nhanh mắt nhìn quần hùng khắp lượt. Nàng lên tiếng:

- Chư vị chưởng môn hãy nghe tiểu nữ nói một lời.

Lập tức, âm thanh oang oang của Vi Hữu Đạo, chưởng môn nhân phái Thanh Thành liền vang lên:

- Nếu Đoan Mộc Hạ môn chủ không có biện pháp nào giữ cho các phái được yên ổn, xin chớ có lời thuyết phục tất cả cùng lưu lại đây, để rồi cùng phải bị Vô Vi Tiên Tử hủy diệt.

Không hề bối rối, Đoan Mộc Hạ hướng mắt nhìn về phía Vi Hữu Đạo.

Nhưng nàng chưa kịp lên tiếng lại đến lượt Ngộ Thiền đại sư, phương trượng Thiếu Lâm phái phụ hoạ:

- A di đà phật. Vi chưởng môn nói không hề sai. Bần tăng cũng cho rằng chết ở sơn môn của quý môn sao bằng các môn phái tự quay về sơn môn của mỗi phái và tự nghĩ cách đối phó với Vô Vi Cung. Huống chi, lúc các phái nghe theo Từ bang chủ để cùng kéo cả đến Phục Ngưu Sơn này, các phái những tưởng rằng từ bang chủ sẽ có biện pháp hoặt là kháng cự Vô Vi Cung hữu hiệu hoặc giữ được bình yên cho các phái.

Nào ngờ….

Sự nhăn nhó của Từ Nguyên Hậu càng tăng dần khi nghe Trương Luân Hồi, chưởng môn nhân môn phái Không Động nói tiếp lời của Ngộ Thiền đại sư:

- Nào ngờ, hạn kỳ do Vô Vi Cung ápp đặt càng lúc càng đến gần, biện pháp kháng cự thì không có, Đoan Mộc môn chủ có tiên liệu được rằng:

sau khi Vô Vi Cung đáo hạ các phái mà không gặp, Vô Vi Cung sẽ nghĩ đến việc các phái đang chui đầu rụt cổ ở Độc Môn Tri Thù rồi tìm đến ? Lúc đó, dù các phái chấp nhận việc giao ra chân kinh, Vô Vi Cung liệu có tha thứ cho hành vi của các phái không ?

Bất bình trước những lời lẽ nhút nhát này, các phái chỉ nghĩ đến việc sao cho các phái được vẹn toàn và không cần tính đến Vô Vi Cung càng lúc càng lấn lướt các phái nhiều hơn, Đoan Mộc Hạ mấp máy môi định nói rõ ý của nàng.

Không ngờ, chính Thôi Oanh Oanh lại nhanh miệng hơn. Thôi Oanh Oanh vừa bĩu môi vừa mai mỉa:

- Uổng cho chư vị tự xưng là danh môn chính phái. Tà tâm của Vô Vi Cung càng lúc càng bộc lộ, chư vị có nghĩ rằng rồi sẽ có lúc toàn bộ võ lâm trung nguyên chắc chắn sẽ bị mụ Vô Vi Tiên Tử thao túng, muốn vo tròn hoặc bóp méo thế nào cũng được ?

Tiểu nữ tuy bổn phận thấp hèn, niên kỷ không là bao, vả lại Hắc Y Giáo dường như không là gì trong mắt Thất Đại môn phái danh tiếng lẫy lừng, nhưng tiểu nữ cũng hiểu thế nào là sống nhục, thế nào là chết vinh. Chưa hết, tiểu nữ còn hiểu thế nào là "đông tay vỗ nên kêu!". Dẫu thế, nếu phải đơn thân độc lực để đương đầu với Vô Vi Cung, tiểu nữ vẫn không hề ngần ngại.

Sau câu nói của Thôi Oanh Oanh chưởng môn nhân các phái liền có phản ứng.

Và phản ứng của mỗi người mỗi khác. Có người tỏ ra giận dữ, người thì hổ thẹn. Và cũng có người bộc lộ hào khí can vận. Chính Thanh Từ đạo trưởng là một người như thế.

Thanh Từ đạo trưởng nói bằng giọng đều đều, không cao cũng không trầm giọng.

Vì cao giọng sẽ bị những phái kia hiểu lầm đạo trưởng đang lúc bốc đồng cao hứng, và nếu thấp giọng sẽ bị các phái nghĩ lời nói của đạo trưởng có hàm ý chỉ trích:

- Vô lượng thọ phật. Nhân lời Thôi giáo chủ vừa nói, bần đạo cảm thấy thấm thía một câu của cổ nhân:

dưới một cái ổ bị lật nhào, không còn cái trứng nào nguyên vẹn.

Nếu lần này chúng ta nhân nhượng, giao chân kinh cho Vô Vi Cung, lần sau rồi lần sau nữa khi Vô Vi Cung nêu ra hết yêu sách này đến yêu sách khác, không lẽ các phái cứ nhân nhượng mãi ?

- Nam mô quan thế âm bồ tát. Yù của Thanh Từ đạo huynh là thế nào xin nói rõ ra. Khi nghe xong, bần ni mới dám có thái độ.

Ném cái nhìn đồng cảm về phía Phiêu Di sư thái, Từ Nguyên Hậu nói xen vào:

- Không còn hồ nghi gì nữa, Từ mỗ đã hiểu được tâm ý của Thanh Từ đạo trưởng rồi. Và đó cũng là ý của Đoan Mộc môn chủ đang định nói cho tất cả chúng ta nghe.

Sư thái. Liệu sư thái có chịu nghe Đoan Mộc môn chủ nói mấy lời không ?

Phiêu Di sư thái không sao đáp được vì bị Ngộ Thiền đại sư tranh lời:

- A di đà phật. Nếu là Từ bang chủ có cao kiến, bần tăng xin nghe. Còn như đó là lời do tà môn Tri Thù, xin thứ cho, bần tăng không sao chấp nhận được.

Thôi Oanh Oanh liền phát tác:

- Cái gì là tà môn, cái gì là bạch đạo ? Hừ ! Lời nói và hành vi của đại sư, nếu đem so với gia sư Khấp Quỷ Tăng hãy còn kém xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!