Ngư Ấu Thanh không nhận ra điều gì, chỉ cảm thấy khoảnh khắc này từng chữ từng câu của mình đều yên tĩnh và rõ ràng đến kỳ lạ, cô không có dũng khí hỏi một câu:"Giang lão sư, chị nghiêm túc đấy à?"
Giang Mộ Sênh trước mặt lộ ra chút lúng túng khác hẳn trạng thái thường ngày, hiển nhiên việc này không nằm trong sở trường của cô ấy, có lẽ còn là lần đầu tiên.
Ngư Ấu Thanh chợt nhớ đến câu nói của Hứa Lê Ngọc: Giang Mộ Sênh là người không biết cách ở chung với con gái.
Cô đã từ chối Giang Mộ Sênh không biết bao nhiêu lần rồi, lần này nếu lại nói không cần, e rằng Giang lão sư sẽ buồn.
Nhưng đây lại đang ở trước ống kính...
Sự do dự của Ngư Ấu Thanh thật ra chỉ kéo dài trong chốc lát, cô vô tình liếc thấy ánh mắt chăm chú của người bên cạnh, mà Giang Mộ Sênh dường như chẳng bận tâm gì, chỉ yên lặng chờ đợi phản ứng từ một mình cô.
Tay cô vẫn đang nhỏ từng giọt nước, ánh mắt Ngư Ấu Thanh và Giang Mộ Sênh chạm nhau, không biết lấy đâu ra sự ngang ngược và dũng cảm, cô hơi cúi đầu, dựa vào tay Giang Mộ Sênh mà ăn luôn.
Ngọt ngào, mềm mại.
"Cảm ơn." Ngư Ấu Thanh nói, "Tôi nấu cơm, không cần cố ý giúp đâu, lát nữa tôi tự ăn."
Điên thật rồi.
Khoảnh khắc vừa nuốt xuống, lý trí của Ngư Ấu Thanh như trở về, hai chữ "điên rồi" lập tức hiện lên trong đầu cô.
Rõ ràng biết mình vừa mới xóa đi hiểu lầm của fan, rõ ràng đã nói sẽ không có ý gì với Giang Mộ Sênh, giờ lẽ ra là lúc cần giữ khoảng cách rõ ràng với cô ấy.
Thế mà cô lại không nhịn được.
Dù cố gắng kiểm soát bản thân không tiến đến gần, nhưng khi Giang Mộ Sênh đến gần, cô lại không muốn thấy biểu cảm thất vọng sẽ hiện lên trên gương mặt cô ấy vì sự từ chối của mình.
Chẳng lẽ cô điên thật rồi?
Giang Mộ Sênh vẫn còn trong bếp, nhưng đứng bên cạnh mà không làm phiền Ngư Ấu Thanh đang nấu ăn. Cô lấy từ trong tủ ra một cái đ ĩa nhỏ sạch sẽ, bóc hết phần đậu phộng còn lại và đặt vào đ ĩa.
"Vậy lúc nào rảnh thì ăn." Giang Mộ Sênh nói một câu, sau đó đúng lúc Ngư Ấu Thanh ngẩng đầu lên thì cô cầm lấy tép tỏi chưa bóc hết trong tay cô ấy, tay còn lại kéo Ngư Ấu Thanh đứng dậy, "Để tôi làm."
Trình Thuận Trúc bên cạnh cuối cùng cũng không nhịn được: "Để tôi giúp một tay nhé?"
Ngư Ấu Thanh và Giang Mộ Sênh đồng thanh: "Không cần."
Trình Thuận Trúc: "??"
Kỷ Phù Tảo lên tiếng: "Được rồi, anh định làm nổ cả cái bếp à? Giang lão sư với Tiểu Ngư phối hợp tốt như vậy, tụi mình vào lại thành làm phiền."
Cô còn ghé sát tai Trình Thuận Trúc nói nhỏ: "Anh đúng là không biết tạo cơ hội cho Giang lão sư gì cả."
[Ống kính! Mau lia ống kính qua đó aaa]
[Chết tiệt, tôi không hề muốn nhìn Ngư Ấu Thanh và cô Giang đứng cạnh nhau, nhưng lúc ống kính lia đi rồi lại thấy vẫn chưa đã gì cả?]
[Làm sao đây, chẳng lẽ tôi lại là người theo chủ nghĩa nhan sắc, sao lại ship Ngư Ấu Thanh và Sênh Sênh được chứ!]
[Fan đừng thiên vị như thế được không, vừa rồi Tiểu Hứa và cô Giang đều đã giải thích rõ chuyện tranh đồ là hiểu lầm, chẳng phải nên thấy Ngư Ấu Thanh thật sự rất chu đáo sao?]
[Đúng vậy, mấy ngày nay Ngư Ấu Thanh cũng luôn giữ khoảng cách với cô Giang, đến cả buổi hẹn đã định trong chương trình cũng không đi, rõ ràng là vì lời của fan nên mới cố ý tránh né, trên mạng mắng cô ấy thế nào chắc chắn Ngư Ấu Thanh cũng đọc hết rồi]
[Nhưng Ngư Ấu Thanh đúng là nữ minh tinh tai tiếng mà, internet không có trí nhớ sao]
[Sao có thể ác ý với người ta như vậy chứ? Những điều mọi người nói về Ngư Ấu Thanh toàn là những thông cáo lan truyền trên mạng, tôi hỏi thật, có cái nào là do Ngư Ấu Thanh tự nói không? Có lời chứng xác thực nào từ người khác không? Cười chết, chẳng phải đều bắt đầu từ cái kiểu "tôi có người quen nói Ngư Ấu Thanh như thế nào" đấy à?]
[Phi lý thật đấy, chẳng phải chỉ đổi giúp cô Giang cái bánh sandwich thôi à, giờ cũng có thể tẩy trắng được sao?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!