Chương 36: (Vô Đề)

Ngư Ấu Thanh đột ngột quay đầu lại, liền thấy gương mặt trầm tĩnh và lạnh nhạt của Giang Mộ Sênh.

"......"

Ô hô. Toang rồi. Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu cô.

Chạy mau đi! Đó là ý nghĩ thứ hai nảy ra trong đầu Ngư Ấu Thanh.

Và cô lập tức thực hiện ý nghĩ thứ hai, phản ứng của cơ thể còn nhanh hơn, nhưng mới chỉ bước được hai bước thì đã bị một bàn tay thon dài nắm lấy vành mũ áo hoodie, kéo cô trở lại.

Giang Mộ Sênh biết ngay Ngư Ấu Thanh định chạy, lúc đó cũng không rõ trong đầu nghĩ gì, liền trực tiếp tóm lấy cô bằng cách túm cổ áo. Người làm sai giống như con thỏ hoảng hốt, khi đối diện với cô thì tròn mắt kinh ngạc, vừa như sợ hãi, lại vừa như chột dạ.

Mới vừa rồi nói là không liên quan gì đến mình thì còn ngang ngược lắm, giờ sao lại nhũn ra ngay thế?

Sau khi kéo người lại, Giang Mộ Sênh buông tay ra.

Ngư Ấu Thanh cũng không dám bỏ đi, chỉ dám liếc mắt cầu cứu về phía Vệ Khê và Kỷ Phù Tảo

- sao Giang lão sư đến rồi mà hai người các cô không nói lấy một câu??

Hai người kia tỏ ra tội nghiệp

- chẳng phải là không kịp nữa sao, miệng cô nhanh quá còn gì.

Ngư Ấu Thanh: "......"

Haiz.

Cô đành dày mặt khen Giang Mộ Sênh một câu: "Giang lão sư rửa bát dọn dẹp vất vả rồi."

Giang Mộ Sênh chẳng thèm đáp, tiếp tục nói: "Em vẫn chưa trả lời câu hỏi ban nãy của tôi."

- Em còn cảm thấy mình hợp với ai?

Da đầu Ngư Ấu Thanh tê rần, cô muốn tùy tiện lôi ra một người, nhưng dường như lôi ai cũng đều không ổn.

Mặt khác, Ngư Ấu Thanh cũng không biết Giang Mộ Sênh đã nghe được bao nhiêu, cô cảm thấy mình không sai, nếu đã quyết định sẽ giữ khoảng cách với Giang Mộ Sênh trong chương trình thì không nên dây dưa lằng nhằng.

Nhưng cô đang chột dạ cái gì vậy? Chẳng phải chỉ nói những lời đúng đắn thôi sao?

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt và ánh mắt lạnh nhạt của Giang Mộ Sênh, Ngư Ấu Thanh liền cúi đầu như một đứa trẻ làm sai chuyện.

Cô khẽ nói: "Bọn tôi lúc nãy chỉ là tùy tiện nói thôi, Giang lão sư."

Ngư Ấu Thanh cứ tưởng Giang Mộ Sênh chỉ ghé qua một chút rồi đi, không ngờ cô lại ngồi luôn vào chỗ mà Ngư Ấu Thanh vừa ngồi ban nãy.

"Ngồi đi." Sắc mặt Giang Mộ Sênh rất bình tĩnh, cũng không có vẻ giận dữ, nhưng lại khiến người ta không dám hó hé. Cô thấy Ngư Ấu Thanh nhìn vào chỗ mình đang ngồi, đương nhiên cũng biết lý do, liền nhích qua một chút, "Sao còn chưa động đậy?

Ai mà dám động chứ.

Cũng ai mà không dám động chứ.

Vệ Khê và Kỷ Phù Tảo là không dám động, cũng không dám rời đi, hai người nhìn nhau, đều cảm thấy Giang Mộ Sênh chắc chắn đã nghe hết toàn bộ những lời ban nãy.

Còn Ngư Ấu Thanh là không dám không động.

Giang Mộ Sênh đã lên tiếng rồi, cô chỉ còn cách lê từng bước tới ngồi xuống cạnh Giang Mộ Sênh.

Đây là lần đầu tiên cô và Giang Mộ Sênh ngồi gần nhau đến vậy, chỉ cách nhau một nắm tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!