Ừm?
Trên đời lại có chuyện tốt thế này sao, từ trên trời rơi xuống một suất đại diện?
Nhưng cô cũng biết Diệp Diệu Ý có năng lực như vậy, khác với mình, nhà họ Diệp giàu có, là đại gia tộc ở Tống Thành.
"Điều kiện là gì?" Ngư Ấu Thanh hỏi.
"Giữa tớ với cậu còn cần gì điều kiện nữa chứ! Thương hiệu trang sức này là tớ sáng lập, nhưng được treo dưới tên doanh nghiệp gia đình tớ, chắc cậu cũng biết rồi, gọi là Wind."
Wind? Ngư Ấu Thanh không lạ gì, đây là đại diện tầng ba, thuộc hạng trung, trước đó Thiện Thiện khi làm tổng kết công việc còn từng nhấn mạnh với cô, nếu có thể lấy được đại diện này là tốt nhất đối với cô rồi.
Diệp Diệu Ý nói: "Hai năm nay tớ không thấy tin tức gì của cậu, nếu không phải thấy cậu lên hot search vì show tạp kỹ đó thì tớ cũng chẳng để ý... Còn Giang Mộ Sênh kia, cậu thích à?"
Ngư Ấu Thanh suýt nữa bị sặc, lập tức phủ nhận: "Không có."
Cô lại hỏi: "Bên nhà cậu không định sẵn người đại diện à?"
"Cậu còn không biết cái đức hạnh nhà tớ sao... Bao nhiêu năm rồi vẫn vậy." Giọng Diệp Diệu Ý trầm xuống, nghe như không có hứng, "Bọn họ... thôi, chuyện đó chưa chắc chắn, nói lại, anti trên mạng của cậu cũng nhiều quá rồi đó? Nói cứ như ai cũng quen biết cậu vậy."
Ngư Ấu Thanh không để tâm: "Quen rồi."
"Hầy, đám người đó chỉ biết dùng cái miệng để bịa chuyện, có lúc tớ còn lên mạng đấu khẩu với họ, cũng vui phết. Nhưng tớ có thấy đoạn phỏng vấn cũ của cậu bị đào lại." Diệp Diệu Ý trêu chọc nói, "Cậu nói là thích kiểu người như Giang Mộ Sênh, tớ biết mà, bây giờ chắc chắn cậu vẫn thích kiểu đó."
Trên gương mặt bình tĩnh của Ngư Ấu Thanh lộ ra một vết nứt, may mà bây giờ Diệp Diệu Ý không ở ngay trước mặt cô, nếu không thì tâm tư nhỏ bé trong lòng cô đã bị nhìn thấu sạch rồi.
Cô làm như không có gì: "Cậu đừng nói bừa, Giang lão sư là tiền bối trong giới của tớ."
"Thôi đi, cậu không dám theo đuổi chứ gì?" Diệp Diệu Ý không nể nang gì vạch trần Ngư Ấu Thanh, "Vài năm trước lúc Giang Mộ Sênh phát triển ở nước ngoài, tớ từng đi ăn tiệc với gia đình gặp cô ấy một lần, không nói chuyện gì. Khi đó có người định giới thiệu một Omega cho cô ấy, tớ vừa đi ngang qua, nghe rõ ràng, cô ấy nói mình đã có người trong lòng."
Tim Ngư Ấu Thanh đập mạnh một nhịp, một cảm giác phức tạp khó tả trào lên từ đáy lòng.
Diệp Diệu Ý: "Cô ấy là một Alpha, lại xuất chúng như thế, nên tớ nhìn thêm vài lần. Tớ luôn cảm thấy câu đó không phải là để từ chối, cô ấy không giống kiểu người sẽ dùng lý do đó để lảng tránh, nếu cậu muốn theo đuổi cô ấy thì nhất định phải làm rõ chuyện đó."
"... Tớ không định theo đuổi cô ấy."
"Thật không? Tớ xem show rồi, lúc Giang Mộ Sênh hứng tuyết cho cậu, biểu cảm của cậu không phải là rung động thì là gì." Diệp Diệu Ý bật cười, "Không nói gì khác, tớ thấy hai người rất xứng đôi. Cậu nhìn thì có vẻ vô tâm vô phế, nhưng thật ra lại cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, một khi rung động thì chẳng bao giờ dám theo đuổi, không muốn cố gắng nắm lấy hạnh phúc của mình à?"
Ngư Ấu Thanh lảng sang chuyện khác: "Cậu gọi điện chỉ để nói chuyện này thôi à?"
"Ái dà, nhìn cậu kìa, lại không chịu thừa nhận." Diệp Diệu Ý tặc lưỡi, "Vài ngày nữa tớ xử lý xong chuyện bên này thì chuyển công ty sang chỗ cậu luôn, đến lúc đó tìm cậu, số điện thoại là số này. À đúng rồi, chuyện đại diện tớ sẽ để bên này liên hệ trợ lý của cậu."
Ngư Ấu Thanh ghi nhớ số điện thoại, sau đó thêm WeChat mới của Diệp Diệu Ý rồi mới coi như xong.
Kiếp trước cô vốn chẳng có cơ hội liên lạc lại với Diệp Diệu Ý, cũng chưa từng nghe tin Wind quay về trong nước phát triển.
Chính vì lần này cô đồng ý ký với công ty mới, sau đó còn tham gia show thực tế nên mới lên hot search, nhờ đó mới được Diệp Diệu Ý chú ý, rồi hai người mới nối lại liên lạc như chị em thân thiết ngày xưa.
Điều đó chứng minh, phán đoán trước đây của cô không sai. Cột mốc đời cô đã thay đổi, từ khoảnh khắc ký hợp đồng đó mà bắt đầu chuyển hướng.
Bảy giờ năm mươi tối.
Buổi livestream được sắp xếp vào chín giờ, cô và Trình Thuận Trúc đều ở nhà riêng, cùng mở hai cửa sổ trên cùng một màn hình để tương tác với fan. Vẫn còn sớm, Ngư Ấu Thanh xem một bộ phim rồi mới ngẩng đầu lên, đầu óc có hơi mơ màng.
Cô nhìn vào màn hình máy tính bảng, bóng lưng một người phụ nữ xuất hiện bên bờ biển lúc hoàng hôn, dõi mắt nhìn về phía xa xăm yên ắng, ánh sáng mờ vàng bao phủ cả thân hình và mái tóc cô ấy một lớp lạnh lẽo cô tịch, hàng chữ cảm ơn bằng tiếng Anh lăn đều bên cạnh.
Trong phần credit hiện lên tên Giang Mộ Sênh bằng phiên âm.
Bóng lưng đó chính là Giang Mộ Sênh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!