Cho dù có thích cũng sẽ không nói ra đâu, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.
Ngư Ấu Thanh nghĩ thầm trong lòng.
"Thì ra Giang lão sư cũng biết nói đùa." Ngư Ấu Thanh không coi câu nói đó là thật, chỉ là sau khi cô nói xong câu này thì cảm thấy hơi lạnh, liền rụt cổ lại rồi kéo chặt cổ áo mình.
Giang Mộ Sênh nhường chỗ trước cửa xe: "Lên xe đi."
Ngư Ấu Thanh vẫn khách sáo: "Không dám phiền Giang lão sư đưa về đâu......"
"Tôi tiện đường." Giang Mộ Sênh mở cửa ghế phụ ra, không cho Ngư Ấu Thanh cơ hội từ chối lần nữa, "Cũng đang về, đi thôi."
Sau khi lên xe, Ngư Ấu Thanh cũng không lên tiếng, cô nghĩ tới nghĩ lui thì cảm thấy mình chỉ có thể nói lời cảm ơn với Giang Mộ Sênh, nhưng dường như Giang Mộ Sênh không thích cô cứ nói cảm ơn mãi như vậy.
Bởi vì vừa nãy Giang Mộ Sênh đã nói cô cứ khách sáo mãi.
Không khách sáo thì còn làm gì được nữa chứ? Ngư Ấu Thanh lẩm bẩm trong lòng, cô và Giang Mộ Sênh cũng đâu có thân thiết gì, nhưng bản thân thì lại không ngừng gây phiền phức cho Giang Mộ Sênh.
Giang Mộ Sênh lái xe rất nghiêm túc, trong xe còn bật nhạc, cũng không đến mức quá ngượng ngùng.
Ngư Ấu Thanh không có việc gì làm, đành nhàm chán lấy điện thoại ra xem, cuối cùng cũng vào được nền tảng mạng xã hội. Phía công ty hành động cũng khá nhanh, lúc này đã đăng tuyên bố chính thức rồi.
Theo như lời họ đã nói trước đó, đương nhiên trước tiên là làm rõ chuyện này chỉ là một hiểu lầm, sau đó giải thích rằng quan hệ giữa Giang Mộ Sênh và Ngư Ấu Thanh cũng không tệ như mọi người tưởng, chiếc khăn quàng là do Giang Mộ Sênh tặng cho Ngư Ấu Thanh trước khi ghi hình chương trình. Đồng thời, chương trình 《Thứ Bảy》 cũng đặc biệt đăng đoạn Giang Mộ Sênh đút tuyết cho Ngư Ấu Thanh ăn trong tuyết, phối hợp với tuyên bố của hai người.
Phía Doãn Tử cũng vậy, nói rõ chuyện này là hiểu lầm, chiếc khăn của cô là cô tự mua.
Ngư Ấu Thanh thấy studio của Giang Mộ Sênh cũng đăng Weibo, đăng một bức ảnh hiếm hoi của Giang Mộ Sênh để trấn an fan hâm mộ.
Sau khi làm rõ, dư luận bắt đầu chuyển hướng thành [Giang lão sư là người rất biết chăm sóc hậu bối], ngay cả một người tâm tư không trong sáng như Ngư Ấu Thanh mà Giang Mộ Sênh cũng không so đo.
Tuy nhiên, tiếng nói cho rằng Ngư Ấu Thanh cố ý cường điệu lần này cũng dần nhỏ lại.
Vừa thoát khỏi ứng dụng đó, liền có một loạt tin nhắn oanh tạc từ WeChat của Doãn Tử gửi đến, Ngư Ấu Thanh dù sao lúc này cũng rảnh, bèn mở lên xem.
"Hu hu hu hu chị Ấu Thanh chị tốt quá trời luôn á! Rõ ràng chị có thể nói thẳng là em bịa chuyện mà, vậy mà chị còn chăm sóc em, muốn nhận hết lỗi về mình, chị như vậy thật sự rất A luôn đó!"
"Nói thật thì, ban đầu vốn là công ty bảo em phối hợp với chị thôi, kết quả em làm cũng không được tốt lắm, sớm biết vậy em nên tạo thêm nhiều cơ hội cho chị với Giang lão sư mới phải."
"Em nghe nói Giang lão sư và chị cùng nhau thảo luận phương án giải quyết ở công ty, không phải ban đầu chúng ta nói là muốn đi ké độ nổi tiếng của Giang lão sư sao, mà tuyên bố này phát ra, sao em thấy giống như là Giang lão sư tự nguyện để chị... hưởng lợi vậy?"
"Thật ra thì, chị Ấu Thanh à, chị có bao giờ nghĩ đến, nếu như chị và Giang lão sư thật sự có gì đó thì cũng không tệ đâu, hai người một A chưa cưới một O chưa gả, chẳng phải là--"
"Khá là xứng đôi ấy chứ."
Khi câu thoại cuối cùng trong tin nhắn thoại của Doãn Tử vang lên, đúng lúc nhạc trong xe cũng vừa dừng lại. Điện thoại của Ngư Ấu Thanh đang bật loa ngoài, tuy âm lượng không lớn, nhưng lúc này lại nghe rõ mồn một.
Ngư Ấu Thanh lập tức cảm thấy xấu hổ, vừa muốn quay đầu nhìn biểu cảm của Giang Mộ Sênh, vừa muốn tắt điện thoại, nhưng trong lúc luống cuống lại lỡ tay ấn vào tin nhắn mới nhất Doãn Tử gửi tới, nói rằng: "Hay là chị cân nhắc yêu đương với em đi? Em thấy chị vừa biết chăm sóc người khác vừa có trách nhiệm, em yêu chị mất rồi haha."
"......"
Xe dừng lại.
"Trẻ con nói đùa thôi, Giang lão sư đừng để tâm." Ngư Ấu Thanh khóa màn hình điện thoại, nhìn ra ngoài mới phát hiện đã đến trước khu chung cư, nhưng Giang Mộ Sênh không lái xe vào bên trong.
"Câu nào?" Giang Mộ Sênh quay đầu lại hỏi, "Yêu đương đồng tính, hay là rất xứng đôi?"
Ngư Ấu Thanh không ngờ Giang Mộ Sênh nghe rõ như vậy, cô sững người một lúc, tay đặt trên dây an toàn dừng lại khá lâu mới nói: "Cả hai."
Trong xe im lặng, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!