Chương 18: (Vô Đề)

[Nói như vậy thì chẳng phải chính là Giang lão sư của chúng ta sao!] 

[Phỏng vấn từ năm năm trước? Cái này mà cũng lôi ra được, lúc đó Ngư Ấu Thanh mới có mười chín tuổi] 

[Mười chín tuổi? Cảm giác không thiện cảm chút nào, bảo sao sau đó không nổi được nữa] 

[Chà mẹ ơi, không thiện cảm thì không thiện cảm, nhưng mà xinh thật đấy, đến cái độ mờ mờ của ảnh pixel thấp cũng không che được vẻ thuần khiết rực rỡ này] 

[Nhìn mặt cô ấy, tôi lại thấy có chút...] 

[Nói vậy là cô ấy không chỉ thích Giang lão sư, còn muốn dựa vào Giang lão sư để lật mình nổi lại? Đáng ghét!!] 

[Vụ khăn quàng cổ thì không ra giải thích à! Giờ định giả chết à?] 

...... 

Bình luận trong màn hình cứ liên tục tăng lên, Ngư Ấu Thanh đều nhìn thấy cả. Nhưng lúc này cô căn bản không có tâm trạng để để ý đến những bình luận đó, cảm giác xấu hổ lấn át tất cả, đặc biệt là khi Giang Mộ Sênh hỏi cô, cả người cô như luống cuống tay chân. 

Cô mấp máy môi, thấy ánh mắt mọi người đều đang nhìn mình, đành cắn răng nói: "Không phải như vậy đâu." 

Cô cũng đã thấy bình luận nói cô có mưu đồ với Giang Mộ Sênh, sợ Giang Mộ Sênh hiểu lầm, trước tiên liền quay sang nhìn Giang Mộ Sênh định giải thích. 

Lại nhìn thấy người phụ nữ ngồi bên cạnh Giang Mộ Sênh. 

"Chào cô, tôi là quản lý của Mộ Sênh, Lâm Lộ Phù." Nhận ra ánh mắt của Ngư Ấu Thanh, Lâm Lộ Phù mở lời. 

Quản lý cũng đến rồi?! Ngư Ấu Thanh lại muốn cúi đầu xuống thấp hơn, thì nghe Lâm Lộ Phù nói thêm một câu, "Tôi là chị gái của Lâm Tú Kiều, người nhà cả, cô không cần căng thẳng." 

Giang Mộ Sênh: "Ừm." 

Lâm Tú Kiều: "Đúng thế, cô làm như kiểu mình làm sai chuyện gì ấy. Gọi cô đến đây chỉ là muốn hỏi xem cô nghĩ thế nào thôi, đã biết đây là hiểu lầm thì Mộ Sênh sẽ không so đo với cô đâu." 

Ngư Ấu Thanh: "... Tôi sao?" 

Thiện Thiện vội bước lên: "Đúng vậy, bên Doãn Tử cũng nói sẽ hoàn toàn phối hợp với chúng ta. Việc làm sáng tỏ là chắc chắn rồi, bây giờ giải pháp trực tiếp nhất là nói đây chỉ là một hiểu nhầm, khăn quàng kia là Doãn Tử tự mua. Nhưng mà fan có thể sẽ không chấp nhận, vì khăn của chị Ấu Thanh quá đặc biệt." 

Cô phóng to tấm ảnh này, chỉ thấy trên khăn quàng ở dưới cằm của Ngư Ấu Thanh có một cái nhãn. Thiện Thiện lại phóng to thêm mấy lần, thấy rõ trên đó viết chữ cái viết tắt tên của Giang Mộ Sênh bằng kiểu chữ hoa văn. 

"Chúng ta có thể nói là vô tình mua phải hàng nhái, thực ra trên thị trường cũng có rất nhiều mẫu làm giả. Chỉ là... có thể mọi người sẽ nghĩ nghệ sĩ mà cũng mua hàng nhái thì có phần mất giá. Hơn nữa chuyện đã ầm ĩ thế này, sau khi làm rõ rồi thì cảm giác fan của Giang lão sư dành cho người ngoài có khi lại không tốt lắm, họ..." 

Lâm Tú Kiều đưa ra kết luận: "Thật đấy, fan của cô hơi không lý trí, bảo vệ cô ghê gớm, còn lôi cả cái video quê mùa từ năm năm trước của nghệ sĩ nhà tôi ra để gán cái mũ là có tình ý với cô, đúng là một mối tình thầm kín kéo dài." 

Cô cười khẽ nói: "Mà năm năm trước cô cũng không có cái tính cách như bây giờ đâu." 

Fan đông thì đông thật, nhưng nếu fan bảo vệ nghệ sĩ quá đà thì cũng không hay, có thể ảnh hưởng đến việc các thương hiệu lớn đánh giá giá trị của nghệ sĩ. 

Ngư Ấu Thanh cảm nhận được Lâm Tú Kiều đang bảo vệ mình, trong lòng có chút cảm động, nhưng càng nhiều là bất an. Cô nghe mọi người bàn bạc, chen vào một câu: "Chuyện này cũng có phần lỗi ở em, lúc đăng ảnh tự sướng không nghĩ nhiều như vậy, có mất giá hay không cũng không sao, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến Giang lão sư là được. Cứ nói là em mua phải hàng nhái đi, được không?

Em không sao cả." 

Lâm Lộ Phù nhìn Ngư Ấu Thanh một lúc lâu, không nhịn được bật cười, gõ nhẹ lên mặt bàn bên chỗ Giang Mộ Sênh, bất chợt nói một câu: "Cô gái này thật sự không tệ." (editor: tổng tài vibe) 

Giang Mộ Sênh đột nhiên hỏi: "Định hướng phát triển của cô ấy là gì?" 

Ngư Ấu Thanh nghe mà sững sờ. 

"Định hướng thì cũng giống như mấy gì dân mạng nói, lấy cớ va chạm với chị để lật lại sự nghiệp, nhưng hiện giờ bọn em vẫn chưa triển khai." Lâm Tú Kiều nói ra những lời này ngay trước mặt người bị cho là đối tượng va chạm, vậy mà vẫn tự nhiên ung dung như không, "Nếu cô không ngại, thì vụ khăn quàng có thể dùng được đấy, tăng chút độ hot cho nghệ sĩ nhà tôi, sau đó tôi cũng dễ bàn tiếp cho cô ấy một show tạp kỹ." 

Giang Mộ Sênh bị cô nàng nói mãi "nghệ sĩ nhà tôi " đến đau cả đầu, dứt khoát nói: "Tôi thấy có thể đổi hướng phát triển khác thì hơn." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!