Chương 4: (Vô Đề)

4.

Sự cố với chiếc thẻ nhân viên như một hồi chuông cảnh tỉnh dành cho tôi.

Trước đó tôi luôn tự tin rằng mấy tin đồn trong công ty sẽ không bao giờ nhắm trúng mình.

Nhưng chỉ một sơ suất nhỏ cũng đủ khiến mọi thứ suýt vượt khỏi tầm kiểm soát.

Tôi tự nhủ, từ nay phải thật thận trọng.

Chờ đến lúc Tần Duẫn Nam về nhà, tôi cố tình lại gần anh, ngay trước mặt anh tách riêng hai chiếc thẻ nhân viên vừa được anh xếp gọn vào cùng một chỗ:

"Sau này thẻ của anh và của em phải để riêng ra."

Anh nhướng mày.

Cả chìa khóa nữa.

Tôi liền nhón lấy chùm chìa của anh, để ra xa:

"Lỡ cầm nhầm thì phiền lắm. Chìa khóa của anh cũng đừng để chung với em."

Anh cụp mắt nhìn tôi: Còn gì nữa không?

"Tách luôn cặp ly uống nước ở văn phòng nhé? Cái ly đôi hôm trước... nếu được thì đổi cái khác đi. Em mua tặng anh cái mới, xịn hơn."

Bộ ly giữ nhiệt đó là hàng tặng kèm khi tôi mua bình nước. Không phải thương hiệu gì sang trọng, càng không xứng với hình ảnh của Tần Duẫn Nam, nhưng anh vẫn dùng.

Anh mang luôn một cái đặt trong văn phòng.

Tôi sợ một ngày nào đó, nếu ai phát hiện ly của anh và ly của tôi là một cặp, thì coi như tôi xong đời.

"Vậy còn sổ đăng ký kết hôn? Em muốn xé đôi, mỗi người giữ một nửa à?"

Tôi giật mình: Gì cơ?

Anh thở dài:

"Thư Hòa, em nên nhớ rõ một chuyện: chúng ta là vợ chồng. Đã kết hôn hợp pháp."

Tôi mím môi.

Khí chất không thể phản bác của Tần Duẫn Nam luôn phát huy hiệu lực, bất kể trong hoàn cảnh nào.

Tôi cố lấy dũng khí phản biện:

"Nhưng trước đây mình từng thỏa thuận là hôn nhân không được ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của em."

Anh cau mày nhìn tôi.

Tôi lí nhí nói:

Danh xưngvợ tổng giám đốc

"... thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống của em đấy."

Được. Anh nhượng bộ.

"Vậy em định giấu đến bao giờ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!