Chương 48: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Queenie_Sk

Thư Tần chạy đến dưới nhà Vũ Minh. Gác cổng trước tiểu khu khá nghiêm, không phải chủ nhà thì không cho vào, may là chìa khóa của cô có cả thẻ vào cổng, không những vậy còn phải đăng ký trước với bảo vệ. Vào tiểu khu cô đi thang máy lên thẳng tầng 37. Cửa thang máy vừa mở liền trông thấy Vũ Minh, khả năng bảo vệ biết anh là chủ nhà nên dĩ nhiên sẽ cho anh vào.

Anh đứng ở cửa chờ. Bận bịu suốt mấy ngày, ngồi thêm mấy tiếng trên máy bay rồi lại ngồi xe từ sân bay về lại nội thành nhưng sắc mặt anh không hề mệt mỏi chút nào, cả người cũng rất sạch sẽ.

Thế nhưng vẫn làm Thư Tần cảm thấy đau lòng, cô vội bước nhanh đến: "Anh mệt lắm phải không?" Vừa đi vừa đưa chìa khóa cho anh.

Vũ Minh không chịu nhận, chỉ mỉm cười: "Anh còn cầm hành lý, em mở cửa đi!" Anh chỉ lo cô trả lại chìa khóa cho mình.

Thư Tần đành rút lại, khi cô mở cửa anh đứng bên cạnh cúi đầu ngắm cô.

Khu nhà này của Vũ Minh là một tầng hai căn hộ nên xung quanh khá yên tĩnh.

Mở cửa, cô hỏi anh: "Anh ăn cơm chưa?"

Vũ Minh cầm tay nắm, chờ cô vào trong anh đóng cửa lại: "Chưa ăn!"

"May mà em nói dì để phần cơm. Cơm ở trong nồi cơm điện, đồ ăn thì đảo lại một chút là được."

Đi được hai bước, cô quay đầu nhìn anh đầy tò mò: "Anh biết nấu chứ?"

Anh trả lời thẳng thừng: "Không biết!"

Biết ngay là như vậy, Thư Tần do dự một chút, cô vén tay áo vào phòng vệ sinh rửa tay: "Em cũng không biết nấu nhưng em biết nấu canh, trong tủ lạnh còn có mì vằn thắn, em chuẩn bị cho anh bát súp chua cay ăn với mì vằn thắn nhé."

Câu cuối của Thư Tần pha thêm chút kiêu ngạo, anh nhìn bóng lưng của cô, khẽ mỉm cười: "Có thể cho anh thêm một quả trứng không?"

Thư Tần mím môi mở vòi nước. Hai ngày nay anh đi công tác có lẽ ăn không ngon miệng, ngoại trừ thịt còn phải ăn thêm nhiều rau, cô lau khô tay: "Anh cứ ra ngoài chờ đi, sẽ xong nhanh thôi!"

Thư Tần mở tủ lạnh bưng phần mì vằn thắn đã được dì giúp việc làm xong ra. Cô cho dầu vào chảo, cho thịt băm cùng các nguyên liệu vào xào, chỉ chốc lát sau mùi thơm ngào ngạt bốc lên.

Vũ Minh đứng ở phòng khách nghe âm thanh phát ra từ trong bếp một lúc, sau đó mới qua phòng vệ sinh rửa tay rồi mở vali lấy quà.

Anh mua rất nhiều đồ ở chợ đêm, không biết cô thích gì nên anh mua tất cả những món đặc sản địa phương, đặt toàn bộ trên bàn trà.

Xong xuôi anh lại trở vào bếp, mì vằn thắn đã xong, một bát canh chua thập cẩm bên trong có rất nhiều loại rau, bên cạnh còn một bát trứng đang được đậy kín.

Thư Tần không thể chờ đợi được muốn anh nếm thử tài nghệ của cô. Chờ anh ngồi xuống, cô cũng ngồi xuống phía đối diện: "Anh nếm thử xem!"

Vũ Minh múc một thìa canh, không nói thêm lời lập tức cho vào miệng, hơi nóng nhưng anh vẫn gật đầu: "Rất ngon!"

"Có thật không?"

Anh liếc nhìn cô, chậm rãi múc thêm một thìa rồi trả lời rất nghiêm túc: "Thật đấy!"

Không biết thật sự là do đói bụng hay do tài nấu nướng của cô mà chưa đến ba phút anh ăn hết một bát mì vằn thắn đầy.

Thư Tần hài lòng. Anh ăn xong thì dọn bát vào trong bồn rửa rồi đến phòng vệ sinh rửa tay rửa mặt: "Anh có mua một vài thứ để ở phòng khách, em xem có thích không!"

Khi nói anh không nhìn cô, dường như hơi ngại ngùng.

Thư Tần tò mò đi ra bàn trà, cầm lên xem. Mỗi một món quà đều rất đặc biệt, cô thích nhất bộ múa rối bóng và một cặp búp bê đất nung, bộ búp bê này không được tráng men nhưng trông rất sống động.

Lần đầu tiên mua những món đồ này cho Thư Tần, Vũ Minh cũng không đoán được cô có thích không, ngồi xuống đầu sofa bên kia nắm bắt những biến hóa trên gương mặt của cô, nhìn nét mặt cũng có thể thấy được cô rất thích những món đồ chơi này.

"Bộ cắt giấy này em sẽ cắt ra rồi dán trên tường trong phòng khám nhi của bố, sẽ phân tán sự chú ý của mấy đứa nhóc khi khám bệnh."

"Còn cái này em để ở đầu giường phòng em!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!