Chương 29: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Queenie_Sk

Tối về Thư Tần vẫn đi xe của Vũ Minh.

Thầy hướng dẫn của Thịnh Nhất Nam có uống chút rượu nên nhờ người bạn lái xe giúp, Thịnh Nhất Nam không còn chỗ ngồi nên đành phải đi nhờ xe của Thư Tần.

Trên xe đã có Chu Văn và Cố Phi Vũ nói nhiều, cộng thêm bà tám Thịnh Nhất Nam nên ồn ào hơn hẳn.

Thịnh Nhất Nam: "Ngày hôm nay ở công viên nước có ít nhất mười bạn gái hỏi xin số điện thoại của trưởng khoa Vũ. Em có biết mấy cô ấy là ai đâu, dĩ nhiên là không cho!"

Cố Phi Vũ không chịu thua: "Không có ai hỏi thăm anh sao?"

Thịnh Nhất Nam: "Có chứ, tại sao lại không có?"

Cố Phi Vũ ôm cánh tay: "Vừa nghe đã biết em chỉ đang an ủi anh. Thật kỳ lạ, anh và tên nhóc này rõ ràng chẳng chênh lệch bao nhiêu, một mình anh ra đường không biết bao cô ngoái nhìn. Vậy mà một khi đi với cậu ấy là các cô nàng tự động quên mất anh!"

Vũ Minh đột nhiên lên tiếng: "Tại cậu nói quá nhiều!"

Cố Phi Vũ cười mỉa: "Đừng quá mừng, rồi chờ cơ hội mà chơi tớ. Tớ cho cậu biết đừng quá đắc ý kẻo quay đầu lại khóc tu tu."

Thịnh Nhất Nam: "Ừm, nói thế nào cũng thấy kỳ lạ, em cảm giác hôm nay trưởng khoa Vũ cực kỳ vui vẻ."

Chu Văn: "Thịnh Nhất Nam, đừng nói đến người khác, chiều nay có cô bạn chạy ra chỗ chị xin số của em. Chị sợ người ta nhìn nhầm nên nhắc lại với bạn ấy em là con gái, vậy mà bạn ấy bảo biết rồi!"

Mọi người đều tròn mắt ngạc nhiên, sau đó phá lên cười.

Thịnh Nhất Nam vội đáp: "Không được, chị Chu không được cho!"

Thư Tần vỗ trán: "Nguy rồi, vừa rồi cũng có người hỏi tớ, mà tớ lỡ cho số cậu mất tiêu rồi!"

Thịnh Nhất Nam lườm bạn mình: "Thư Tần, không ngờ cậu lại xấu xa như vậy."

Cứ như vậy cười cười nói nói, thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến tiểu khu Hoa Đào, Thư Tần cởi dây an toàn: "Cố sư huynh, chị Chu ngủ ngon. Thịnh Nhất Nam, về nhà nhớ gửi ảnh chụp hôm nay cho tớ!"

Vũ Minh nhìn tiểu khu, cũng chưa hẳn là muộn lắm, ngoài cổng có bảo vệ, đèn đuốc dưới sân sáng trưng, vẫn còn người đi qua đi lại, chỗ ngồi phía sau chỉ còn Thịnh Nhất Nam.

Thư Tần vừa rồi chào tất cả mọi người, chỉ chừa lại một mình anh. Anh nhìn qua gương chiếu hậu, đối diện với tầm mắt của anh, ý thức được điều gì, cô lập tức cúi đầu cầm balo: "Cảm ơn sư huynh!"

Cố Phi Vũ nhe răng cười: "Hôm nay sư muội Thư Tần chơi vui không?"

Cô mỉm cười: "Rất vui ạ!"

"Sau này để sư huynh đưa bọn em ra ngoài chơi, đừng thấy hiện tại sư huynh của em xuất sắc vậy, thật ra cậu ấy rất ham chơi!"

Thịnh Nhất Nam cười khà khà: "Em cũng nhìn ra được!"

Vũ Minh nhìn Thư Tần: "Vào đi, muộn rồi!"

Thư Tần mỉm cười xuống xe.

Cố Phi Vũ nhìn theo bóng lưng của cô, "Sư muội Thư Tần nhớ mang bánh bao cho bọn anh nhé!"

"Không quên đâu ạ!" Thư Tần quay đầu mỉm cười. Vũ Minh đợi cô vào tiểu khu mới lái xe đi.

Về đến nhà bố mẹ cô vẫn chưa ngủ, đang ở phòng khách xem TV.

Ông Thư Liên Hải thấy con gái về liền chạy vào bếp lấy trái cây gọt cho con ăn, giọng nói đầy vui vẻ: "Về rồi sao, hôm nay con với các bác sĩ trong khoa đi đâu chơi?"

Thư Tần cất balo vào phòng ngủ rồi qua phòng tắm rửa tay: "Bọn con đi công viên Đại Thế Giới, trò gì cũng có, còn được xem nhiều chương trình biểu diễn. Mẹ ơi, nếu không lần sau cả nhà mình đi chơi nhé. À, sao bố mẹ còn chưa ngủ? Bố à, không phải bố đồng ý với con sẽ ngủ sớm ư?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!