Chương 62: Ngàn Lớp Sóng Vỗ

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Bảy giờ rưỡi, bầu trời đã tối đen, khắp nơi giăng đèn sáng ngời, toàn bộ hải đảo vẫn náo nhiệt như trước kia, người ở đủ mọi quốc gia, cả trai lẫn gái, có tình nhân, có bạn bè, cũng có người độc thân.

Gió biển du dương, thổi hết những mỏi mệt trên người.

Lục Tâm Du vừa ngủ trên thuyền một lát, lúc rời thuyền còn hơi ngơ ngác, bây giờ được gió biển vỗ về, cô tỉnh táo hẳn, nhìn Lâm Thâm, "Ông xã, chúng ta tới chợ đêm đi, em đói bụng."

Lâm Thâm bị chọc cười, vò mái tóc dài của cô, "Trước khi đi, chúng ta phải đến khách sạn cất hành lý trước, biết chưa?"

Lục Tâm Du gật đầu, "Em cũng thay váy nữa!"

Trên đảo nhiều người, hơn bảy giờ tối, đâu đâu cũng có thể thấy những bóng người dạo bước.

Một tay Lâm Thâm xách vali, một tay nắm tay Lục Tâm Du.

Lục Tâm Du ôm cánh tay anh, hai người vai kề vai, gần gũi thân mật.

Thi thoảng Lâm Thâm cúi đầu nhìn cô, Lục Tâm Du cũng ngửa đầu nhìn anh, sau đó cả hai cùng bật cười.

Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là chỉ một ánh mắt khi ta nhìn nhau, đáy lòng cũng lập tức trở nên ngọt ngào.

Đến khách sạn, một nữ tiếp tân kinh ngạc, dùng tiếng Anh nói: "Ôi, hai anh chị lại đến nữa à?"

Tiếp tân vẫn là cô gái năm trước, Lục Tâm Du mím môi, lặng lẽ véo eo Lâm Thâm.

Lâm Thâm cầm tay cô, dùng tiếng Anh đáp, "Mang vợ đi nghỉ mát." Rồi nói: "Chúng tôi đã đặt phòng rồi."

"Hai anh chị chờ chút ạ...! Là biệt thự sát bờ biển sao?"

"Đúng vậy."

"Vâng, mời hai anh chị đăng ký."

Đăng ký xong, có người phục vụ đến xách vali, Lâm Thâm nắm tay Lục Tâm Du, nhìn cô, thấp giọng hỏi: "Vừa rồi véo anh làm gì?"

Lục Tâm Du trừng mắt với anh, "Anh còn không biết xấu hổ mà hỏi?"

Năm trước, khi đến khách sạn đăng ký, Lục Tâm Du vội đi vệ sinh, không ở cùng Lâm Thâm, kết quả khi cô quay lại, thấy cô gái tiếp tân vừa rồi đang nhiệt tình bắt chuyện với Lâm Thâm, còn hỏi có thể xin số điện thoại của anh không.

Đúng là khiến Lục Tâm Du nóng đầu, cô bước qua, kéo tay Lâm Thâm, tuyên bố chủ quyền.

Đối phương thấy cô tới thì lập tức làm thủ tục, không dám nhiều lời thêm một câu.

Tuy chỉ là một khúc nhạc đệm, nhưng Lục Tâm Du nhớ rất rõ ràng!

Lâm Thâm cười không ngừng được, "Bình dấm chua, chuyện từ thuở nào rồi."

Lục Tâm Du hầm hừ.

Lâm Thâm đưa tay ôm eo Lục Tâm Du, "Ngoan, đừng ghen, anh yêu em thế nào, em còn không biết sao?"

Lục Tâm Du lại hừ một tiếng.

Nghĩ thầm, cũng vì biết Lâm Thâm yêu cô thế nào, cho nên cô vĩnh viễn không thể ầm ĩ với anh.

Vào phòng, Lục Tâm Du lập tức mở vali ra, chuẩn bị đi tắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!