Chương 45: Hiền Đức Song Vương

Bắc Đường Du đi căn dặn Sài Thất một chút, vô tình nhìn thấy Sài Thất đang đứng nói chuyện gần cổng phủ với một cô nương.

Cô nương này hắn đã từng gặp qua, chính là người từng đi khỏi luyện dược đường lần trước.

Vốn dĩ hắn rất tò mò luyện dược đường của Phong Chi Danh sao lại có nữ nhân ra vào, vốn muốn hỏi Sài Thất từ lâu nhưng bận chuyện này chuyện nọ dễ dàng quên bẵng đi.

Lúc thấy hắn đến gần, cô nương chỉ nhìn hắn một cái rồi vội vàng bỏ đi.

Hắn thấy lạ nên hỏi Sài Thất:

"Người đó là ai vậy? Sao vừa nhìn thấy ta liền không chào mà biệt?"

Sài Thất phủ nhận: "Không phải như phu nhân nghĩ đâu, chỉ là trùng hợp mà thôi.

Đó chính là tiểu công tử, đệ tử duy nhất của phụ thân quốc sư, tính ra là sư đệ của quốc sư.

Sau khi phụ thân quốc sư mất, do tính khí quốc sư và tiểu công tử chẳng ai vừa mắt ai, trưởng công chúa lại tu hành không thèm quản bọn họ nên tiểu công tử ở bên ngoài suốt không trở về nữa.

Nếu trở về, chắc cũng chỉ ở lại dăm ba canh giờ là đi.

Nói mới nhớ, gần đây tiểu công tử có về, về cái là biến đổi luôn hình dạng thành nữ, xém chút ta không nhận ra.

Tiểu công tử thích giả trang suốt ngày nên phu nhân đừng thấy lạ.

Sư huynh đệ bọn họ ai cũng có tính xấu cả.

Hình như lúc trước quốc sư có nhờ tiểu công tử làm gì đó.

Hồi nãy tiểu công tử bảo ta nói lại với quốc sư tìm không gặp rồi đi thẳng không chịu nói thêm, đúng là càng lúc càng quái.

"Sài Thất nói xong thì cười lớn một tràng. Bắc Đường Du ngờ nghệch ra:"Kỹ thuật giả trang lợi hại thật.

Ta thật sự nghĩ đó là một giai nhân tuyệt thế, không nhìn ra chút sơ hở nào.Tiểu công tử mà nghe phu nhân khen vậy chắc sẽ làm tri kỷ với phu nhân luôn.

Dù sao trước nay mấy trò kỳ quái của ngài ấy và quốc sư chẳng có ai hiểu.

Ấy vậy mà hai người bọn họ còn mắng nhau như cơm bữa, bất quá tình cảm vô cùng khắng khít.

Trưởng công chúa coi tiểu công tử không khác gì con trai ruột.

"Bắc Đường Du nhân tiện hỏi luôn:"Ngươi cảm thấy Hiền vương là người thế nào?

"Câu hỏi bất ngờ của Bắc Đường Du làm cho Sài Thất nhăn mặt lại:"Hiền vương ấy à... không tốt.Vì sao lại không tốt?

"Sài Thất thật tình kể lại:"Mặc dù ngài ấy và Đức vương được người khắp kinh thành ca ngợi là Hiền Đức Song Vương nhưng ta cảm thấy sự nhân đức của Đức vương là thật, còn vẻ hiền từ của Hiền vương là giả tạo.

Quốc sư đi đâu cũng hay dẫn ta đi theo.

Có một năm Hiền vương tổ chức tiệc rượu trên thuyền, khi ấy hai người bọn họ đang hẹn hò.

Hiền vương bảo ta là nô bộc, không cho ngồi chung bàn với quốc sư vì khách khứa ngài ấy mời đến đều là hoàng thân quốc thích, quý tộc thượng lưu.

Thật ra ta ngồi đâu cũng chẳng quan trọng, vì ta biết quốc sư đối tốt với ta, chưa bao giờ xem ta là nô bộc cả.

Tuy nhiên, quốc sư lại vì ta mà tranh cãi với Hiền vương, Hiền vương mắng quốc sư không biết thức thời, Đức vương phải đến can ngăn thì bọn họ mới dừng lại.

Cuối cùng ngay đến rượu quốc sư cũng không uống mà dẫn ta đi về.

Vài hôm sau, Đức vương và Bạc vương đặc biệt mua bánh ngon đến dỗ dành ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!