Chương 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề

Tiêu Trường Lân khó khăn lắm mới được nói, đỉnh đầu bốc khói sắp nổ tung nên không thèm kiêng cử gì nữa:

"Ta có đó. Ngươi là cái thá gì của ta mà định quản ta?"

Là ai?

"Ta việc gì phải nói cho ngươi biết?"

Là quốc sư sao?

Tiêu Trường Lân ngơ ra:

"Liên quan gì đến huynh ấy? Huynh ấy thành thân rồi, ngươi ngốc hả?"

Cố Thẩm Đề không tin đáp án này, nói:

"Những người bên cạnh ngươi ta điều tra qua cả rồi, ngoài quốc sư đều không thể tính là thân thiết gì với ngươi."

"Ta chính là thích những người không thân thiết đó. Ngươi nghĩ ta chỉ có một tình nhân thôi sao? Ta có rất nhiều, mỗi người một kiểu, như vậy mới thích."

Tiêu Trường Lân nói cho đã cái miệng, nói xong mới thấy hơi hối hận.

Sắc mặt của Cố Thẩm Đề đột biến vặn vẹo đến mức khó coi, tròng mắt có tơ máu nổi cợm lên.

Cố Thẩm Đề gặn hỏi lại từng chữ rét lạnh đến bức tim người:

"Mỗi người... một kiểu? Như vậy... mới thích?"

Ta...

Tiêu Trường Lân chột dạ, đang định giải thích thì bị Cố Thẩm Đề nhét vải tiếp tục, ngay cả nửa câu y còn chẳng nói được.

Cố Thẩm Đề cởi nốt tầng y phục sót lại trên người, để lộ một vùng sẹo tròn trên ngực trái.

Có điều, vào giờ phút này, Tiêu Trường Lân không có tâm tư hỏi xem vùng sẹo này từ đâu mà có.

Cố Thẩm Đề khô khan đến vô cảm nói:

"Nếu vương gia đã thích phóng túng như vậy, bản tướng cũng không cần dịu dàng làm gì."

Cố Thẩm Đề trực tiếp đem nhục bổng cương cứng đâm xuyên qua hậu huyệt của Tiêu Trường Lân mà không hề chuẩn bị chút gì.

Tiêu Trường Lân chỉ từng đùa nghịch với mấy ngón tay, chưa bao giờ thử thứ nào khác to lớn hơn, đột nhiên bị cự vật như vậy xâm nhập, đau đến thốn cả người.

Y thét dài trong cổ họng, đập tay khua xích sắt điên cuồng.

Cố Thẩm Đề điên đến mờ mắt, vừa loạn động vừa bóp cổ Tiêu Trường Lân ghì xuống, tuy không nghiêm túc muốn bóp chết y nhưng cũng khiến y khó thở vài phần.

Cố Thẩm Đề tiến công rất mạnh, mà mỗi lần tiến vào đều đánh đến sâu nhất, nhất thời đi theo kh0ái cảm giàn giụa, không quan tâm Tiêu Trường Lân ở dưới thân chịu giày vò thế nào.

Tiêu Trường Lân cố cào lên cánh tay Cố Thẩm Đề ngầm bảo dừng lại.

Cố Thẩm Đề nhìn vết cào chảy cả máu cũng chỉ tàn nhẫn thốt ra mấy chữ:

"Thế này đã đủ thích chưa?"

Con mẹ nó! Tiêu Trường Lân chửi ầm lên ngàn lần trong đầu: Súc sinh ngươi!

Tiêu Trường Lân bị làm liên tục cả đêm dài đến ngất đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!