Chương 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi

Tiêu Trường Lân cuối cùng cũng chịu dọn về Bạc vương phủ, trước khi đi còn đặc biệt tặng thêm cho Bắc Đường Du một đống thoại bản mới mua trên phố.

Bắc Đường Du bảo người khiêng đến phòng riêng một kệ sách và đem toàn bộ thoại bản chất đầy lên trên.

Hắn không có tâm trạng đọc, ít nhất là trong thời gian căng thẳng này.

Bắc Đường Du ngồi soi kỹ khuôn mặt của chính mình trước tấm gương đồng lớn, tự hỏi những câu rất ư kỳ quặc.

Chết có đau đớn không?

Sau khi chết, thể xác này sẽ biến thành thế nào? Hắn đã từng trải nghiệm qua cảm giác sợ hãi sắp chết khi ở trong tay bọn thổ phỉ.

Lần đó thật sự rất sợ, sợ đến vỡ mật ra, nhưng chung quy vẫn chưa phải là chết.

Được chết cho người mình yêu, chết một cách tự nguyện có phải sẽ đỡ sợ hơn là chết trong sự ép buộc?

Bắc Đường Du chống tay đứng dậy, hít sâu một hơi đi thẳng ra ngoài cửa.

Đêm nay trời không trăng nhưng may thay vẫn có ánh sao sáng tỏ.

Bắc Đường Du đi dưới những con đường đầy sao tiến đến luyện dược đường.

Hắn gõ cửa mấy tiếng không nghe Phong Chi Danh trả lời nên tự tiện đẩy vào.

Phong Chi Danh đang ngồi xếp bằng trên nhuyễn tháp, nhắm chặt hai mắt tập trung nhập định.

Phía trước y bày một trận pháp bằng nến đen và đá nhỏ xếp loạn xạ thành hình vòng tròn.

Bát Thập đứng ở giữa vòng tròn xoay mặt đối diện Phong Chi Danh.

Hai mắt Bát Thập cũng nhắm nghiền, hai tay áp sát dọc theo thân người cứng đờ.

Bắc Đường Du không biết Phong Chi Danh đang làm gì, bối rối gọi: Phu quân?

Cảm nhận được luồng sinh khí mạnh mẽ khác ngoài Phong Chi Danh, những ngọn nến đang cháy sáng bỗng lung lay dữ dội và ngày càng thổi bùng lên cao.

Bắc Đường Du chột dạ, đoán chừng bản thân đã lỡ phá rối gì đó rồi.

Ngay lúc này Bát Thập đột ngột mở mắt, lao ra khỏi trận pháp vươn hai tay đến tấn công hắn.

Hắn sợ hãi lùi ra xa, gọi lớn: Phu quân!

Phong Chi Danh thoát khỏi nhập định, tức thời bắt quyết khống chế Bát Thập quay lại trong trận.

Tuy rằng Bát Thập đã chịu ngoan ngoãn bất động tiếp nhưng những ngọn nến lại đồng loạt tắt lịm.

Phong Chi Danh giương ra một bộ mặt không hoan nghênh hỏi: Ngươi tìm chết sao?

Bắc Đường Du bị dọa cho xanh mặt, rất nhanh trấn tĩnh lại:

"Nhiều ngày rồi ngươi không về phòng ngủ, ta chỉ muốn đến xem ngươi thế nào. Ta không phải cố tình phá rối đâu."

"Lần sau khi ta đang luyện cương thì không được vào."

"Nhưng làm sao ta biết lúc nào ngươi đang luyện cương?"

Phong Chi Danh thấy phiền đỡ trán:

"Tốt nhất thì ngươi cách xa ta ra một chút, đừng bao giờ đến nữa. Còn có, đừng gọi ta là phu quân. Danh không chính, ngôn không thuận."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!