Tại Túy Mãn Phường, bà chủ Hàn vừa nhìn thấy Phong Chi Danh đến liền sai người sắp xếp phòng chữ Thiên sang trọng nhất, nhân tiện hỏi về Bắc Đường Du đi bên cạnh:
"Vị công tử này nên xưng hô thế nào?"
Hắn là... Phong Chi Danh ngập ngừng, không muốn nói ra mấy chữ phu nhân nhà mình.
Bắc Đường Du đành phải lên tiếng thay: Ta họ Bắc Đường.
"Bắc Đường công tử thật lạ mặt. Trước nay chưa từng thấy Bắc Đường công tử đến đây."
Bắc Đường Du cười ngại: Lần đầu đến.
"Bọn ta tự lên lầu được, không cần tiếp đãi." Phong Chi Danh lười nói tiếp nên đuổi khéo bà chủ Hàn đi.
Bà chủ Hàn vẫn một mực khách sáo:
"Vậy hai vị gia cứ tự nhiên." Rồi xoay người đi nơi khác mà không theo nữa.
Phong Chi Danh dẫn Bắc Đường Du vào phòng chữ Thiên.
Y đã hẹn trước với Tiêu Trường Lân nhưng đến giờ này vẫn chưa thấy người.
Bắc Đường Du quan sát căn phòng có bình phong ngăn cách giữa bàn rượu và đài hát, như vậy phần nhiều chỉ nghe tiếng mà không thấy người, mặc dù trông có vẻ lễ nghĩa đàng hoàng nhưng nếu khách nhân có ý đồ với các cô nương thì một tấm bình phong há có thể ngăn họ lại?
"Quốc sư, ngài thật sự khiến ta lo lắng. Ngài nói diễn kịch không khó nhưng chỉ giới thiệu ta là gì của ngài cũng ngập ngừng cả buổi. May mà lúc nãy không có người quen của ngài ở đây, nếu không ta giành nói như thế sẽ nghĩ phu cương của quốc sư còn đâu?"
"Mơ ước của ta là ăn không ngồi rồi được thê tử nuôi, cho nên không cần phu cương." Phong Chi Danh cãi cố cho bằng được nhưng lời này lại khiến Bắc Đường Du mở cờ trong bụng, tự chỉ vào bản thân.
"Vậy ta chính là nhân tuyển thích hợp."
Phong Chi Danh cười khinh khỉnh:
"Ngươi sao? Ngươi còn nghèo hơn cả ta."
...
Đúng lúc này, Tiêu Trường Lân đến.
Người gần vào đến cửa đã cất giọng sang sảng:
"Hiền huynh biết tin gì chưa? Tên rùa bò kia về đến kinh thành sáng nay rồi?"
Nói xong, Tiêu Trường Lân nhìn thấy Bắc Đường Du cũng đến nên kinh ngạc:
"Tẩu tẩu đến để thị sát sao?"
Bắc Đường Du đang định nói không phải vậy nhưng Phong Chi Danh lại cướp lời hỏi: Sao ngươi biết hắn?
Tiêu Trường Lân đáp tỉnh:
"Đã từng gặp ở Thi Hương Xã hội rồi."
"Vậy sao lần đầu gặp lại biết?"
Tiêu Trường Lân run run cười lớn:
"À vì sao lại biết nhỉ? Ta cũng quên mất rồi."
Phong Chi Danh tiếp tục chất vấn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!