Bắc Đường Du từ Thi Hương Xã bước ra thấy Sài Thất đang trò chuyện với một người mặc quan phục.
Người này gặp Bắc Đường Du liền gật đầu chào rồi đi luôn.
Bắc Đường Du nghĩ chắc lại là người quen gì đó của Phong Chi Danh nên hỏi: Vị đó là ai vậy?
Sài Thất đáp:
"Là Tự khanh Đại Lý Tự Lương Đổng Nhân. Vì vụ án moi tim xôn xao khắp kinh thành mà Lương đại nhân đặc biệt đến đây phân bố người đi tuần. Gần đây quốc sư cũng phụ giúp ngài ấy một tay. Ta nghĩ vụ án rất nhanh thôi sẽ có kết quả."
Bắc Đường Du không hỏi thêm nữa, leo lên xe ngựa hồi phủ quốc sư.
Khi đến phủ rồi, Sài Thất nói với hắn:
"Phu nhân cứ vào trong trước. Quốc sư căn dặn ta đi điều tra chút việc."
Bắc Đường Du nhắc nhở một câu quan tâm:
"Việc gì cũng phải cẩn thận."
Sài Thất mỉm cười:
"Chỉ là đi nghe ngóng chút tin tức thôi, không có gì nguy hiểm cả. Phu nhân yên tâm."
Bắc Đường Du gật đầu đi vào.
Hắn đến luyện dược đường tìm Phong Chi Danh nhưng không gặp, hỏi nha hoàn mới biết hoàng đế vừa triệu y vào cung.
Chức quan của phu quân hắn kể ra khá nhàn hạ, không cần ngày ngày dậy sớm tảo triều, chỉ khi có việc mới cần nhập cung, thế mà địa vị lẫn danh vọng đều vô cùng cao.
Thật là một chức quan mà ai nấy đều ao ước.
Bắc Đường Du cho nha hoàn lui đi, ra chỗ đình vắng lấy cái còi từ thắt lưng thổi lên.
Hoài Cẩn vượt tường đi vào, tiến gần hắn chào một tiếng: Phu nhân!
"Chuyện đó thế nào rồi?" Bắc Đường Du hỏi.
"Ta đã làm theo căn dặn của người đánh tráo hộp dụng cụ mà Phương lão bản đưa đến Bắc Đường phủ. Bên trên dụng cụ đã bôi một loại độc gây lở loét nhưng không chí mạng, sau nửa canh giờ mới phát tác."
"Làm tốt lắm. Ngươi không hỏi lý do vì sao ta làm vậy à?"
Hoài Cẩn lắc đầu:
"Hầu gia đã nói nhất loạt đều nghe theo ý của phu nhân, lý do ra sao cũng không quan trọng."
"Hầu gia thật đúng như câu dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng.
Bắc Đường Hinh có một tiệm vải riêng gọi là Cẩm Sắc Phường.
Ngươi giúp ta nghe ngóng động tĩnh của tiệm vải đó, nếu có thể sao chép được sổ sách chi tiêu nội bộ là tốt nhất, không thì cũng phải biết dạo này bọn họ đang làm gì."
Hoài Cẩn nhận lệnh rồi lại vượt tường ra ngoài.
Bắc Đường Du đi đến nhà bếp hỏi về khẩu vị hằng ngày của Phong Chi Danh, như y thích ăn món nào, ghét món nào, còn có chua cay ngọt mặn thiên về vị nào hơn.
Không hỏi thì thôi, hỏi rồi mới biết thì ra quốc sư rất thích ăn đồ ngọt.
Nhiều lần hạ nhân còn thấy y mang kẹo hồ lô về phủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!