Chương 3: (Vô Đề)

Ta khẽ nhếch môi:

"Hôm nay là lễ cập kê của Vân Anh muội muội. Dù ta và muội chưa từng gặp mặt, nhưng qua thư của Định Viễn, ta sớm đã nghe nhắc đến muội."  

"Nghe nói phụ thân có ý nhận muội làm nghĩa nữ, hôm nay ta cũng có chút lễ mọn mừng muội cập kê."

Ta vỗ tay một cái, thị nữ dâng lên một chiếc hộp tinh xảo.

Vân Anh rụt rè nói lời cảm tạ, từ từ mở hộp ra —  

A ——!

Nàng ta thét lên chói tai.

Chiếc hộp rơi xuống đất, một cái đầu người lăn lông lốc giữa sảnh đường.

05

Thấy nàng ta bộ dạng thê thảm đến thế, ta bật cười thành tiếng:

"Muội muội không nhận ra người này là ai sao?"

Mọi người đồng loạt lùi lại phía sau. Lưu Húc Vinh lập tức che chắn Vân Anh sau lưng.

Trương Định Viễn cũng định tiến lên, nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của ta gườm cho đứng sững tại chỗ, đành chỉ có thể nhìn sang đầy lo lắng.

Có người run giọng lên tiếng:

"Chẳng phải… là biểu đệ của Trương đại nhân sao?"

"Ta nhớ hắn trước kia rất hay đi theo bên cạnh Vân Anh tiểu thư."

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?"

Ta cười lạnh một tiếng, xoay người quỳ xuống trước phụ thân:

"Thỉnh phụ thân làm chủ cho nhi nữ!"

"Kẻ này tâm địa bất chính, nhiều lần trên đường mưu sát nhi nữ. Nhi nữ bất đắc dĩ, chỉ vì tự vệ mới phải phản kích giếc chếc hắn."

"Trước khi chếc, hắn còn lớn tiếng mắng rằng nhi nữ cản đường Vân Anh. Chỉ cần nhi nữ chếc giữa đường, Vân Anh chính là nữ nhi duy nhất của phủ Yến vương."

Diêu Phùng Xuân lúc này cũng tiến lên đúng lúc, lạnh giọng phụ họa:

"Thần nữ có thể làm chứng cho quận chúa. Kẻ đó trước khi chếc vô cùng ngông cuồng, từng tuyên bố sẽ giúp Vân Anh tiểu thư trừ hết chướng ngại. Lại tự cho mình là biểu đệ của Trương đại nhân, tưởng rằng quận chúa không dám động đến hắn."

Lời vừa dứt, tựa như một giọt nước rơi vào chảo dầu sôi — cả đám đông lập tức náo động.

"Sao lại có thể như vậy? Vân Anh tiểu thư nhìn yếu đuối lắm mà…"

"Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong."

"Nàng ta bỏ mặc Vân phủ mà đến Yến phủ làm nghĩa nữ, sao có thể đơn giản?"

Đủ rồi! — Lưu Húc Vinh nghiêm giọng quát lớn.

phụ thân đứng bật dậy, giọng trầm hẳn:

"Hôm nay trong phủ còn nhiều việc, chư vị khách quý tùy ý dùng tiệc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!