Huynh trưởng ta và vị hôn phu thanh mai trúc mã — Trương Định Viễn — là hai trong ba nam chính của truyện.
Còn nàng — Diêu Phùng Xuân — chỉ là một nữ phụ, sau khi gả cho huynh trưởng ta thì bị xem như lá chắn cho nữ chính, cuối cùng u uất mà chếc.
May thay, ông trời có mắt, cho nàng một cơ hội trọng sinh.
Mà ta, số mệnh lại càng bi thảm hơn — chỉ là một pháo hôi chếc ngay từ đầu.
Sự tồn tại của ta, chẳng qua là để nữ chính mượn thân phận cao quý, sau đó sống tiêu d.a. o sung sướng dưới sự che chở của ba nam chính.
À không, giờ chỉ còn hai — Thẩm Hà đã bị ta tiễn đi gặp Diêm Vương rồi.
Vậy nữ chính là ai? – ta hỏi.
"Vân Anh. Bởi vì dung mạo giống ngươi, nên được huynh trưởng ngươi đưa vào phủ làm thế thân. Hắn nói như vậy để mọi người nguôi ngoai nỗi nhớ mong."
Tâm ta chìm xuống đáy.
Cái tên này… ta đã thấy vô số lần trong thư từ của vị hôn phu Trương Định Viễn.
Diêu Phùng Xuân khẽ nắm lấy tay ta:
"Tự Như, vận mệnh bất công như vậy, vì sao chúng ta không liên thủ phá vỡ cục diện?"
Thấy ta chưa phản ứng, nàng nghiến răng, đôi mắt đen ánh lên sự bất cam:
"Chẳng lẽ ngươi muốn chếc không rõ ràng? Chẳng lẽ ta sinh ra là để bị họ chà đạp sao?"
Ta cuối cùng cũng siết c.h.ặ. t t.a. y nàng.
Bao năm qua ta nhẫn nhịn sống ở kinh thành, chịu mọi uất ức…
Chẳng phải là để chếc trên đường hồi hương, nhường chỗ cho người khác!
04
Ngày đêm vội vã không ngơi nghỉ, lại qua ba ngày nữa, ta rốt cuộc cũng đến được phủ Yến vương.
Vừa bước vào cổng, liền phát hiện trong phủ khách khứa tụ họp như mây.
Từ miệng hạ nhân trong phủ, ta mới hay — hôm nay là lễ cập kê của tiểu thư Vân Anh.
Quả thực là nực cười.
Chính nữ nhi m.á. u mủ của phủ Yến vương thoát chếc trở về thì chẳng ai thèm đoái hoài,
một nghĩa nữ từ đâu xuất hiện lại được nâng như trăng, đỡ như sao.
Khi ta bước đến chính viện, nghi thức đón khách của lễ cập kê vừa kết thúc,
khách khứa đã an tọa, chờ đợi cử hành chính lễ.
Vì ta và Diêu Phùng Xuân đột nhiên xuất hiện, nghi lễ đành phải tạm hoãn.
Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía chúng ta.
Ta ung dung, không hề rối loạn, nhún mình hành lễ:
"Tự Như bái kiến phụ thân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!