Ở công ty.
Bạch Tuệ San nhận được điện thoại của Trịnh Vỹ Tuấn:
"Ngôn Thần Ngạo hình như đã nghi ngờ rồi, mau tìm cách đi." Trong buổi đấu thầu hắn cũng có mặt nhưng với một gương mặt ngụy trang đầy tinh vi, hắn lén quan sát Ngôn Thần Ngạo, một cái nhăn mày đăm chiêu của anh cũng đủ để hắn đoán ra.
Sau khi nhận được lời cảnh báo của Trịnh Vỹ Tuấn, Bạch Tuệ San thấp thỏm, cuống cuồng đi qua đi lại, đột nhiên mắt cô ta sáng rỡ vội vã đi tìm cô lao công hối lộ cô ta thêm một số tiền nữa nhờ cô ta một chuyện quan trọng.
Trong giờ nghỉ trưa.
Cô lao công trẻ tuổi giở lại chiêu cũ, cô ta cầm chổi che mắt thiên hạ rồi lẻn vào phòng tài vụ lén la lén lút chép tập tin từ cái usb mà Bạch Tuệ San đã đưa vào máy tính của Lâm Di.
Xong chuyện cô ta âm thầm rời khỏi và xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngôn Thần Ngạo từ buổi đấu thầu trở về là bộ mặt lúc nào cũng căng thẳng, anh tự nhốt mình trong phòng không màng thế sự.
Sau một hồi cân nhắc mới quyết định một chuyện mà từ trước tới nay chưa có tiền lệ.
Chiếc điện thoại để trên bàn, Ngôn Thần Ngạo đưa tay bấm nút là kết nối liền tới văn phòng của Bạch Linh, anh nói:
"Bạch Linh tới đây cho tôi."
Còn chưa đầy ba mươi giây bên ngoài đã truyền tới tiếng gõ cửa "cốc… cốc"
"Vào đi."
Bạch Linh bước vào, trán còn rịn mồ hôi chứng tỏ cô rất căng thẳng.
"Tổng giám đốc có chuyện gì sao?"
"Cô tập hợp nhân viên của tất cả các phòng lại cho tôi."
"Vâng.
Em làm ngay."
Bạch Linh hít sâu như trút đi gánh nặng, cô đi ra ngoài tìm Bạch Tuệ San rồi cả hai lập tức tới từng phòng thông báo.
Rất nhanh sau đó, toàn bộ nhân viên văn phòng đã tập hợp đầy đủ trước đại sảnh của công ty.
Trưởng phòng của từng phòng ở lại.
Một lúc sau đó, Ngôn Thần Ngạo dẫn theo mọi người đi kiểm tra máy tính của tất cả nhân viên.
Phòng tài vụ là phòng được kiểm tra cuối cùng.
Khi chỉ còn một bàn cuối cùng Ngôn Thần Ngạo tỏ vẻ thất vọng, chẳng lẽ là anh quá đa nghi, anh không tin sự giống nhau giữa hai bản thiết kế chỉ là trùng hợp.
Anh đi tới chiếc bàn cuối cùng rồi ngồi xuống, sau một hồi nhấp chuột, anh đột nhiên đứng phắt dậy quay đầu lại biểu cảm căng thẳng nhìn chằm chằm vào đám người đang cúi đầu xuống đất run rẩy, anh cao giọng:
"Bàn này máy này của ai."
Chị Nga
- trưởng phòng tài vụ bước lên, giọng chị run rẩy:
"Bàn đó là của Lâm Di."
Ngôn Thần Ngạo kinh ngạc, cả người phút chốc hoá đá, Bạch Linh đứng cạnh ánh mắt sững sờ, duy nhất chỉ có Bạch Tuệ San là cúi đầu thầm cười đắc ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!