Chương 6: Một Chùm Sáng Giữa Sân Khấu

Địa vị đã đạt đến độ cao như vậy, tiền tài đối với đối phương đã không phải là cái gì quá quan trọng. Nhà họ Hạ gia đại nghiệp lớn, tổ tiên truyền thừa đến nay thậm chí cũng có liên quan đến phương diện chính trị. Quyên tiền, mặc dù đối với viện mồ côi là khoản tiền kếch xù, nhưng đối với Hạ Tây Châu thì chỉ to hơn hạt vừng.

Hạ Tây Châu đã hoàn toàn thành quý tộc xã hội thượng lưu, đối phương vĩnh viễn đứng ở đỉnh cao nhất tại thành phố này, ánh mắt xuyên thấu qua cửa thủy tinh trong suốt nhìn xuống cả thành thị, đi máy bay tư nhân, bước chân sẽ chỉ xuất hiện ở câu lạc bộ tinh anh Wall Street.

Viện trưởng Trần đưa hắn ra nước ngoài du học, có lẽ đã dự đoán sẽ là kết quả này. Đối phương không phải là người bình thường chỉ ở trong phòng ấm được nuôi lớn lên tiếp thu an nhàn mà là người như Thẩm Tư Phi nhìn thấy lần đầu tiên, là một con sói hoang thương tích đầy mình nhưng trong mắt lại ẩn giấu vực sâu và dã tâm.....

Thành phố S có một khu chung cư ven biển, thiết kế riêng cho người giàu, cảnh vật tuyệt đẹp, an ninh cũng rất tốt. Nhà họ Thẩm ở trong này.

Thẩm Tư Phi dừng bước lại trước hàng rào sắt, một lát sau, ông quản gia già đầu đầy hoa râm đi ra, mở cửa cho cậu, mời cậu vào.

Tiệc tối nhà họ Thẩm vẫn chưa kết thúc, hơn nữa còn đang tiến hành.

Ba Thẩm Thẩm Lương Bình để đũa xuống, khuôn mặt vẫn mơ hồ còn vẻ anh tuấn lúc còn trẻ, lộ vẻ bất mãn nhìn cậu: "Sao lại về muộn thế?" (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Vợ kế của ba Thẩm tên là Lý Thiến, xuất thân gia đình giàu có, không nóng nảy, làm người không phạm pháp, chỉ là ích kỷ ác độc, ở bề ngoài đối với ba Thẩm là muốn gì được đó, nguỵ trang đến mức hiền lương thục đức.

Lý Thiến khuyên nhủ: "Anh đừng hung ác thế, Tư Phi cũng bận trong trường học, về trễ. Cũng là do em, quên bảo tài xế đi đón."

Nói tới trường học lại khiến cho ba Thẩm nhớ đến lúc trước Thẩm Tư Phi phản nghịch ra sao, làm trái tất cả mọi sắp xếp của ông, cố tình đi học cái gì mà trường sư phạm, đi ra làm một thầy giáo phổ thông!

Ông cho là làm thầy giáo, quá cổ hủ, không phải việc con Thẩm Lương Bình ông nên làm.

Thẩm Tư Phi cười khinh bỉ một tiếng, cậu ở nhà họ Thẩm nhiều năm như vậy, nhìn thấu mưu kế của mẹ kế Lý Thiến từ lâu. Giúp cậu là giả, ý đồ dấy lên mâu thuẫn nhiều năm giữa cha con cậu mới là thật.

Hai đứa con khác nhà họ Thẩm, Thẩm Khiết và Thẩm Hoa Hạo cau mày nhìn qua, Thẩm Khiết nói: "Ba, cho anh vào đi."

Ba Thẩm nổi giận nói: "Đứng ở cửa để người chế giễu à? Còn không mau cút vào ngồi xuống!"

Quản gia đưa ghế tựa cho cậu, chuẩn bị bát đũa, Thẩm Tư Phi nhịn xuống, trầm mặc lại nghe lời ngồi xuống ăn cơm.

Lửa giận của Thẩm Lương Bình dường như đập phải miếng sắt, ông tức, đối phương lại tỏ ra không để ý chút nào, làm cho ông không có cách nào truy cứu tiếp, mình thì lại càng buồn bực, càng cảm thấy đứa con lớn nhất này không chịu nghe lời.

Thẩm Tư Phi nghiêm mặt ăn cơm. Cậu không ăn nhiều, Lý Thiến đằng kia lại không ngừng gắp thức ăn cho con mình, chỉ một mình cậu yên lặng, ở trên bàn cơm bị cô lập mắt trần cũng thấy được. Một khi so sánh, người tinh tường cũng nhìn ra được sự chua xót.

Lý Thiến bỗng nhiên dùng ngữ khí hiền lành hỏi: "Tư Phi, nghe nói năm nay con dạy lớp 12 hả?"

Thẩm Tư Phi: "Đúng thế."

Lý Thiến cười, "Con dạy trường cấp ba trọng điểm, vậy con có thể phụ đạo Hoa Hạo không, năm nay nó thi đại học."

Thẩm Hoa Hạo nghe vậy ngẩng đầu. Tướng mạo hắn giống ba Thẩm, ngũ quan đoan chính, gương mặt có vẻ anh tuấn của ba Thẩm khi còn trẻ, chỉ là còn mấy phần ngây ngô và ngông cuồng chưa trưởng thành. Hắn cau mày nói: "Mẹ đừng nói thế. Con không cần."

Lý Thiến nghiêm nghị nói: "Tư Phi là anh con, con rảnh rỗi nên học hỏi nhiều chút."

Ba Thẩm cũng gật đầu nói: "Thành tích của Tư Phi luôn luôn ưu tú, năm nay lại dạy lớp 12, tương đối quen thuộc đề thi đại học năm nay, có thể phụ đạo việc học của Hoa Hạo."

Thẩm Tư Phi từ nhỏ thành tích rất tốt, Thẩm Hoa Hạo được nuôi chiều, lăn lộn với một đám bạn lông bông, sớm vứt việc học tập ra sau gáy. Ba Thẩm không thừa nhận cũng không được, con lớn nhất của ông thi lên đại học A, sau đó học nghiên cứu sinh, đúng là ưu tú.

Thẩm Hoa Hạo đập đũa xuống, lớn tiếng nói: "Ba, con nói con không muốn anh ta phụ đạo bài tập."

Ba Thẩm trách cứ: "Cái thằng nhóc con biết cái gì, bằng cái thành tích kia của con, không cho anh con phụ đạo, con ngay cả thi đại học cũng không cần tham gia, đến thẳng công trường chuyển gạch đi. Làm sao, nhét con vào trường cấp ba thấy dễ, còn muốn chuẩn bị cho con vào đại học hả?"

Thẩm Tư Phi nhàn nhạt, rất có vẻ chẳng quan tâm hơn thua. Thẩm Hoa Hạo nhíu mày lại.

Hắn từ nhỏ được chiều chuộng, chỉ là vẫn hay bị người anh trai cùng cha khác mẹ này ngồi lên đầu. Vô luận hắn cố gắng thế nào, cũng không đuổi kịp người anh trai này. Đối phương chói mắt lại tự tin, ba Thẩm nhiều lần so sánh anh mình với mình, trong lòng Thẩm Hoa Hạo khổ sở lại căm ghét. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thẩm Hoa Hạo đứng lên, đẩy ghế tựa một cái, xoay người lên lầu.

Ba Thẩm là lần đầu tiên bị con trai ruột không nể mặt, cả giận nói: "Cái thằng này, trời lật rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!