Thẩm Tư Phi vội vàng tạm biệt Trần Kim, lại rụt cổ lên xe.
Cậu thử nghĩ chờ mình xác định tình cảm lại nói rõ ràng chuyện này cho Hạ Tây Châu, được thì kết hôn, không được thì cậu nuôi con một mình. Mà không ngờ đột nhiên bại lộ, làm cho cậu nhất thời không ứng phó kịp, không biết làm thế nào.
Cũng là cậu giấu giếm người ta trước, mà Hạ Tây Châu nhìn qua cũng không phải khó tiếp thu được, trái lại hắn rất bình tĩnh.
Hắn sẽ thích đứa bé sao? Thẩm Tư Phi cúi đầu trầm tư.
Hạ Tây Châu dừng lại chỗ đèn xanh đèn đỏ, đột nhiên hỏi: "Nếu như em không muốn đi, anh hẹn bác sĩ tư."
Thẩm Tư Phi sửng sốt: "Không cần."
Cậu rướn người qua chỗ ghế lái phụ, Hạ Tây Châu thấy được, bỗng nhiên quát lên: "Ngồi yên, như vậy quá nguy hiểm!"
Thẩm Tư Phi bị hắn quát một câu, sợ đến độ lập tức ngồi về chỗ cũ.
Trong xe yên tĩnh lại, Thẩm Tư Phi buồn bực ngán ngẩm gảy ngón tay của mình, qua một lát lại không nhịn được hỏi: "Sao anh biết được?"
Hạ Tây Châu nói: "Đội trưởng Hiệp hội quyền lợi Omega, Uông Ngạn nói cho anh."
Thẩm Tư Phi nghi hoặc: "Sao anh ta biết được?"
Hạ Tây Châu: "Lần đó bất ngờ em bị thương, cậu ấy đưa em đến bệnh viện, nghe được từ miệng bác sĩ, cậu ấy còn đứng ra bảo đảm cho em dùng phòng trị liệu khẩn cấp."
Nghĩ đến lúc đó vô cùng có khả năng không giữ nổi con, sắc mặt Hạ Tây Châu lại trầm xuống, nhưng mặt ngoài không thể không gắng giữ tỉnh táo, duy trì tốc độ xe vững vàng.
Thẩm Tư Phi hừ hừ hai tiếng, thiệt thòi trước đó cậu còn khen người này rất tuấn tú, quay đầu đã bị anh ta chọc thủng bí mật. Nhưng chuyện này chung quy cũng không che giấu nổi, bất ngờ trong cuộc sống luôn ập đến.
Bệnh viện.
Bởi vì Alpha không thế vào tầng dành riêng cho Omega, Thẩm Tư Phi đi xác nhận thông tin Hạ Tây Châu là người cha Alpha của đứa bé, sau đó mới dẫn người đi vào chung.
Cửa an ninh ngoài thang máy có một cái bục, Thẩm Tư Phi không chú ý tới, bị ngáng chân lảo đảo một cái, Hạ Tây Châu ở phía sau túm được cánh tay cậu, nhẹ giọng trách cứ: "Sao em không cẩn thận như vậy!"
Thẩm Tư Phi hôm nay vô duyên vô cớ bị dạy dỗ hai lần, cơ hồ là lần đầu tiên trong đời cậu bị răn dạy như trẻ con, làm cậu bối rối.
Cậu dừng bước lại, không oan ức cũng không phản bác, mà hỏi: "Hạ tiên sinh, anh hồi hộp hả?"
Hạ Tây Châu ngẩn người.
Từ khi nghe nói đến xác nhận sự thật, từ văn phòng hiệp hội đến nhà Trần Kim, lại tới bệnh viện, dọc theo đường đi hắn đều có cảm giác đại não như không thể suy nghĩ, chỉ có một ý nghĩ, người này mang thai con của hắn.
Trên mặt bình tĩnh không gợn sóng đều là giả vờ duy trì trấn tĩnh, chỉ có hắn biết nhịp tim đập của mình dao động, kích động cơ hồ sắp nhảy ra khỏi ngực.
Hắn không lên tiếng, chỉ nhìn Thẩm Tư Phi đặt tay lên ngực hắn.
Thẩm Tư Phi bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Hóa ra lúc người hồi hộp... Tim đập rất nhanh."
Hạ Tây Châu thấp giọng nói: "Chẳng những vậy, lúc người căng thẳng rất dễ không có lý trí, làm một ít chuyện điên cuồng, thầy Thẩm có muốn tìm hiểu không?"
Thẩm Tư Phi bật cười, kéo tay hắn, "Không được, trước công chúng, trên đỉnh đầu còn có cái camera đấy. Em chẳng qua là... Muốn cho ông bố như anh đừng căng thẳng nữa."
Hạ Tây Châu há miệng lại nói không thành lời, trong đầu lại như pháo bông nổ tung, cực lực kìm chế, chỉ sợ mình làm ra chuyện gì cầm thú. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Người này... Đến cùng có biết mình nói lời mời mọc gì không.
Vẫn là bác sĩ Liễu phòng 503.
Tầng chuyên dụng cho Omega rất ít người, bởi vì Omega vốn khan hiếm, số lượng cực ít, lúc thường trên căn bản không có người nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!