Chương 23: Đừng Coi Nó Là Chim Hoàng Yến Gì Hết

Thẩm Tư Phi tiếp tục hỏi: Sao chủ tịch Hạ đoán được là tôi?

Hạ Tây Châu biết cậu đang nói sao hắn đoán được là cậu làm. Hạ Tây Châu hiếm thấy nhắn một chuỗi dài: Tôi không cho nhiều người biết số riêng. Cô gái đơn thuần như vậy, vừa hỏi là nói ngay.

Ngữ khí Thẩm Tư Phi không rõ: Có một bạn fan đơn thuần đáng yêu, vui không?

Hạ Tây Châu trầm mặc một chút, trên thực tế hắn căn bản không để ý đến Thẩm Khiết, vốn cũng không quan tâm. Hắn nói: Trong công ty luôn luôn đối xử bình đẳng, bất kể là có gia cảnh gì.

Nhìn thấy câu trả lời nghiêm túc cứng nhắc này, Thẩm Tư Phi không nhịn cười được.

Không hiểu phong tình.

Hạ Tây Châu: Hai người làm gì?

Thẩm Tư Phi: Chơi bóng, chơi game.

Thẩm Tư Phi rất ít khi đề cập đến chuyện gia đình, thậm chí ngay cả Trần Kim cũng không hay nghe cậu nhắc đến em trai em gái cùng cha khác mẹ. Cậu cũng rất ít lui tới với gia đình, quan hệ cực kỳ nhạt nhẽo và cứng ngắc.

Cho nên Hạ Tây Châu cảm thấy kinh ngạc khi cậu nói vui vẻ.

Nhưng chỉ dừng lại ở một câu thăm hỏi đơn giản. Hai người họ chỉ là bạn bè bình thường.

Thẩm Tư Phi vừa nãy vận động dữ dội, hơi mệt, nhưng khó được phát tiết một lần, còn mạnh mẽ ngược Thẩm Hoa Hạo. Vừa nghĩ tới thần sắc Thẩm Hoa Hạo phiền muộn cúi đầu ủ rũ, lòng cậu lại sung sướng hẳn.

Thẩm Hoa Hạo thua đến độ hoài nghi nhân sinh cầm khăn lau mồ hôi trên mặt.

Anh hai của hắn nhìn văn nhược, lại không giống Omega bình thường. Không yếu ớt nhu nhược, trái lại lạnh lùng nghiêm cẩn cực kỳ, nghiêm túc thận trọng, thậm chí sức bật và sức chịu đựng còn mạnh hơn Alpha như hắn.

Vừa rồi ánh nắng long lanh chiếu vào mặt Thẩm Tư Phi, cặp mắt luôn lạnh lùng hơi nhướng lên, lộ ra một loại thần sắc bừa bãi làm Thẩm Hoa Hạo ngây ngẩn cả người.

Hắn không biết, anh hai cùng cha khác mẹ nhiều năm ở lâu bên ngoài đến tột cùng là bộ dạng gì? Có lẽ thuở thiếu thời anh ấy cũng từng đầy sức sống phấn chấn hăng hái, mà không phải âm u đầy tử khí lại còn lạnh lùng cay nghiệt như sau khi lớn lên.

Mà không thể không thừa nhận là, anh hắn đúng là ưu tú hơn hắn, chín chắn thận trọng hơn hắn, sáng ngời và đầy thực lực.

Thẩm Hoa Hạo đứng dậy tìm được Thẩm Tư Phi, cúi đầu nói: "Xin lỗi."

Đối mặt với câu xin lỗi đột ngột của hắn, Thẩm Tư Phi cầm cốc nước sững sờ mở to mắt nhìn.

Thẩm Hoa Hạo thấy cậu dường như không nghe ra, thần sắc ảo não, ấp úng: "Trước kia không nên nói với ba về anh..."

Thẩm Tư Phi hiểu ra. Là lần trước cậu chọn ghế sô pha cho Trần Kim cùng Hạ Tây Châu gây ra hiểu lầm.

Sau đó bị Thẩm Hoa Hạo nhìn thấy, nói cho Thẩm Lương Bình, làm Thẩm Lương Bình cho là cậu nỗ lực quyến rũ con trai độc nhất nhà họ Hạ Hạ Tây Châu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thẩm Tư Phi nói: "Xin lỗi thì tôi nhận trước, nhưng đây là cậu bịa đặt, tự cậu đi giải thích rõ ràng cho ba."

Thẩm Hoa Hạo gật đầu, sững sờ nói: "Anh không phải... Khi đó..."

Thẩm Tư Phi vừa nghĩ tới lúc trước là lúng túng, cậu dời mắt, ho nhẹ một tiếng: "Là tôi không cẩn thận bị vấp ngã, chủ tịch Hạ vừa hay ở đó."

Thẩm Hoa Hạo ngẩn người, cũng cảm thấy vô cùng lúng túng, lại nghĩ tới Thẩm Tư Phi tuy rằng không giống Omega yếu ớt nhu nhược, mà trên bản chất vẫn là Omega, sẽ phát tình sinh con.

Thẩm Hoa Hạo nhếch khóe miệng cứng ngắc, cứng rắn nói "À."

...

Quản gia biệt thự nhà họ Thẩm mở cửa, cung kính nghênh đón tiểu công tử xuống xe.

Quản gia Trương nói: "Dư thiếu gia, mời ngài tới bên này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!