Thẩm Tư Phi phát hiện sau khi Hạ Tây Châu về nước luôn vô tình hoặc cố ý tiếp cận cậu, như là đang cẩn thận thử thăm dò gì đó.
Thế nhưng luôn vào lúc đụng tới ranh giới cuối cùng của cậu thì hắn lại rút tay, làm cho cậu không tìm ra nửa điểm sai lầm để trách tội người này. Trái lại trong lúc vô tình cậu càng ngày càng thả lỏng cảnh giác và phòng bị với Hạ Tây Châu.
Thẩm Tư Phi cực độ chán ghét Alpha từ đáy lòng, bắt nguồn từ bi kịch của mẹ ruột cậu. Nếu có Alpha khác đánh dấu tạm thời cậu, Thẩm Tư Phi tuyệt đối đấm luôn.
Mà lúc này cậu lại chủ động lên xe Hạ Tây Châu, cùng một Alpha trong không gian kín. Tuy rằng trong đó có ảnh hưởng của rượu.
Thẩm Tư Phi cắn kẹo sữa thỏ trắng nghĩ mãi mà không ra.
Kẹo sữa ngọt ngào, qua tay Hạ Tây Châu có vị chát nhàn nhạt, như là mùi vị pheromone của hắn, trung hòa vị ngọt.
Cậu quên mất còn có ảnh hưởng của đánh dấu tạm thời, Omega bị đánh dấu có bản năng phục tùng trời sinh đối với Alpha của mình.
Nói đơn giản, Omega sẽ rất nghe lời.
Bệnh viện bên kia gọi điện thoại tới, thông báo cho cậu tiến độ xin pheromone Alpha nhân tạo có thể phải chậm lại, vì an toàn và giảm bớt nguy hiểm.
Thẩm Tư Phi không có ý kiến gì, cậu cảm thấy không có bất ngờ gì xảy ra, thuốc ức chế và đánh dấu tạm thời hoàn toàn có thể chống đỡ thêm một quãng thời gian.
Xin thứ này tiêu hết lượng lớn khoản để dành của cậu, cơ hồ làm cho cậu giật gấu vá vai. Cũng may cậu dạy lớp 12, trường học có trợ cấp nhất định cho giáo viên dạy lớp 12. Thẩm Tư Phi lại đạt được giấy chứng nhận giáo viên xuất sắc, hiệu trưởng ưu ái cậu hơn nhiều, do đó trợ cấp cũng tăng lên không ít.
Thẩm Tư Phi tính sổ không nhịn được cảm khái, làm người bình thường kỳ thực cũng không dễ.
Mà sau khi trưởng thành dựa vào bản lĩnh của mình thực hiện độc lập kinh tế, thoát ly khỏi gia đình cũng làm cho lòng cậu thoải mái hơn nhiều.
Cậu không muốn lấy đi quá nhiều của nhà họ Thẩm, để tránh khỏi tình huống như trước.
Nhà họ Thẩm xảy ra vấn đề tài chính, ba Thẩm hối hả ngược xuôi không thể làm gì, muốn gả con lớn nhất đi đổi lấy lợi ích.
Omega, là con ruột, nhưng mà mẹ ruột qua đời, nhà mẹ ruột suy thoái nhiều năm không ngóc dậy nổi, làm vật hy sinh tốt nhất.
Thẩm Tư Phi nghĩ đến đây là cảm thấy cậu không trở mặt với Thẩm Lương Bình tại chỗ, từ đây đoạn tuyệt quan hệ cha con cũng là nể tình công ơn nuôi dưỡng nhiều năm của ông.
Lớp 12 vào vòng tổng ôn tập, còn có nửa tháng là thi đại học.
Thẩm Tư Phi bận rộn làm việc liên tục, dường như ngày nào cũng hít phấn, sắp làm cổ họng phế bỏ. Tình cờ lại một lần cuối tuần được nghỉ ngơi, cậu còn phải về nhà họ Thẩm một chuyến. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Trùng hợp thế nào, lại là ngày Thẩm Hoa Hạo nghỉ ở nhà.
Ba Thẩm bởi vì chuyện tiền nong nên đi ra ngoài, Thẩm Tư Phi tự tại không ít, cậu hỏi quản gia mới biết tình thế nghiêm trọng.
Lý Thiến thấy Thẩm Lương Bình không ở nhà, vui vẻ hẹn chị em ra ngoài đi dạo phố. Trước khi đi bà ta còn giao phó Thẩm Tư Phi: "Con ở nhà thêm một đêm đi, nếu buổi tối Lương Bình về không thấy con là lại nổi nóng đấy."
Lý Thiến cố ý trang điểm, bà ta được dưỡng da tốt, vóc người cũng không thay đổi, thoạt nhìn như lúc còn trẻ, ăn vận cũng xa hoa, nhìn giống như là quý phụ nhà giàu có mười phần. Thẩm Tư Phi là một thầy giáo Toán, khó giải thích được nhớ tới cái từ hào quang lấp lánh này.
Bà ta đạp giày cao gót lạch cạch lạch cạch, làm Thẩm Tư Phi khó chịu muốn che tai.
Thẩm Tư Phi ở nhà này quan hệ hài hòa nhất là Thẩm Khiết. Thẩm Khiết là đứa bé đầu tiên lúc Lý Thiến gả vào nhà họ Thẩm, Lý Thiến khi đó xử sự tương đối kín kẽ, giáo dục Thẩm Khiết cũng rất có chừng mực, Thẩm Khiết cũng rất kính nể anh trai cùng cha khác mẹ của cô.
Hai ngày cuối tuần công ty được nghỉ, Thẩm Khiết nằm trên ghế salon vừa xem tivi vừa lướt điện thoại di động, thỉnh thoảng vò đầu, có vẻ hơi khổ não.
Thẩm Tư Phi xuống nhà châm trà, thuận tiện gọt hoa quả, nghe thấy Thẩm Khiết ở bên ngoài kêu rên: "Chủ tịch Hạ diễn thuyết đẹp trai quá! Alpha cũng không thấy đẹp trai như anh ấy, nhìn ánh mắt này kìa! Thật sự đúng chất A! Huhu sớm biết thế tớ đã tới Trung học phổ thông số 1 xem, kết quả hiện tại tớ vẫn không có được số của anh ấy, khóc..."
Chị em gửi voice chat cho cô: "Cậu hỏi trợ lý của chủ tịch Hạ xem, chắc chắn trợ lý biết."
Thẩm Khiết nói: "Trợ lý Tôn ác lắm, nếu tớ hóng hớt chuyện này với chị ta nhất định chị ta sẽ bóp chết tớ. Lúc đó tớ bị đá đi, thật sự ngay cả chủ tịch Hạ cũng không gặp được."
Trên tầng vang lên tiếng bước chân, Thẩm Hoa Hạo ôm bài thi chạy xuống, cầm bút, mặt buồn rười rượi ngồi xuống ghế, "Chị ơi, mấy bài này em không biết làm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!