Tình hình tài chính nhà họ Thẩm vẫn chưa có tiến triển tốt, thậm chí còn xuất hiện tình thế nghiêm trọng hơn. Ba Thẩm ngày nào cũng nóng nảy, sắc mặt uể oải, một bên tóc mai nhiều thêm hoa râm.
Lý Thiến đã sớm nói chuyện cưới xin cho các phu nhân trong giới.
Bà ta sống chung với ba Thẩm nhiều năm như vậy, biết rõ khuôn mặt dối trá của ông, bây giờ còn có đường lui, đến thời điểm không có đường lui xem, tốc độ trở mặt của người đàn ông này còn nhanh hơn bất cứ ai.
Đại thiếu gia nhà họ Dư Dư Minh Viễn rất biết chơi, nhanh nhạy hơn rất nhiều công tử bột trong giới, rất nhanh có được tin tức này.
Một thằng em của hắn nói: "Đại thiếu gia ẩn thân nhà họ Thẩm kia, xưa nay không ra mặt, tên Thẩm gì... Phi?"
"Thẩm Tư Phi, nghe đã thấy gái tính lại còn tao nhã."
"Là Omega, không phải đối tượng trong nhà Dư lão đại đang xem xét sao, nghe nói công ty nhà họ Thẩm xảy ra chuyện, vội vã bán con đổi lấy tiền cứu mạng."
Dư Minh Viễn nghe vậy cười khinh miệt một tiếng, tỏa pheromone, bọn đàn em lập tức phục tùng.
Hắn là Alpha, trời sinh gen ưu thế, cao hơn người bình thường một đầu, tướng mạo anh tuấn, mà khóe miệng chênh chếch vung lên, nhìn thô tục, trong mắt tràn đầy khinh thường, khiến người cảm thấy có cảm giác không đứng đắn mà ngạo mạn tự đại.
Dư Minh Viễn cũng là công tử bột vô học, đường đường chính chính, vô cùng tán đồng định vị của bản thân.
Thái độ hắn rất rõ ràng, khinh bỉ mà xem thường, lòng cực kỳ ghét Thẩm Tư Phi trèo lên nhà bọn họ.
"Một thằng con rơi nhà giàu mà thôi, mẹ chết rồi cha cũng không cần, bò lên nhà tao như là chó ghẻ, đúng là hạ tiện." Dư Minh Viễn vắt chéo chân nói, "Hơn nữa Omega có cái gì tốt, kiêu căng ngạo mạn, không chơi nổi. Thiếu gia tao không có hứng với nó."
...
Trần Kim mua nhà khá gần trung tâm thành phố, giao thông thuận tiện, vừa vặn gần tàu điện ngầm. Nhưng thành phố S phát triển phồn vinh, xe riêng chỗ nào cũng có, con đường nào cũng tắc nghẽn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hạ Tây Châu đi thẳng đến, đã không còn sớm.
May là Trần Kim đón hắn ở dưới tầng, Trần Kim nói: "Chủ tịch Hạ đúng là người bận bịu, cuối cùng anh cũng coi như chờ được."
"Ngại quá, để anh chờ quá lâu." Hạ Tây Châu đỗ xe, lấy hai chai rượu đỏ ra, "Cầm theo hai chai rượu đỏ nhận tội."
Trần Kim vui vẻ nói: "Anh em với nhau cả, khách sáo gì chứ."
Trần Kim sau đó không lâu chuyển tới nhà mới, bổ sung tiệc chúc mừng, mời mấy người bạn thân tới dùng cơm, trong đó có Hạ Tây Châu. Tất nhiên còn có Thẩm Tư Phi.
Trần Kim nói: "Nhờ có cậu hỗ trợ, không thì ba anh sao mua được nhà ở đoạn đường tốt thế này."
Hạ Tây Châu lắc đầu một cái, hắn nhiều mối quan hệ, thông tin rộng rãi, cũng dễ như ăn cháo. Hắn nói: "Nếu như anh cần, tôi có thể cung cấp sân bãi cho lễ cưới của anh. Yên tâm, phương diện tiền tôi giải quyết cho anh."
Trần Kim sửng sốt, cười nói: "Chủ tịch Hạ, thu lại cái hơi thở lắm tiền của cậu đi. Cậu không cần nghĩ trăm phương ngàn kế tốt với anh, anh biết hết. Nếu cần, anh sẽ không khách sáo xin cậu giúp một tay. Nếu như dựa vào cậu hưởng thụ sự xa xỉ không thuộc về anh, ba anh biết được sẽ đích thân đánh chết anh đấy."
Hạ Tây Châu không lên tiếng, cười nhạt, cùng anh vào phòng.
Hạ Tây Châu khi còn bé cực kỳ quái gở, hiếm khi chơi với đám trẻ con trong viện mồ côi, nếu không phải Trần Kim thỉnh thoảng đưa hắn theo, hắn sẽ hoàn toàn như người tàng hình không tồn tại.
Không nhiều người tới, trên căn bản toàn là người còn phát triển ở thành phố S, ngồi trong phòng khách cắn hạt dưa tán gẫu, thấy Hạ Tây Châu đến, họ yên lặng một chút.
Bọn họ cùng thế hệ trong viện mồ côi ra, chỉ có Hạ Tây Châu sống tốt nhất. Mà tính tình Hạ Tây Châu thay đổi không ngừng, mọi người thấy hắn ai nấy cũng nhút nhát.
Bác Viên dọn rác, "Chủ tịch Hạ đến rồi! Mời ngồi, hơi lộn xộn đừng để ý nha."
Hạ Tây Châu không trả lời, hắn ngước mắt lên, nhìn về phía đối diện cửa sổ, Thẩm Tư Phi vắt chéo chân, tất và ống quần lộ ra một đoạn cổ chân trắng nõn, trên đó có một sợi dây bạc.
Nếu không phải tia sáng phản xạ, Hạ Tây Châu cơ hồ khó mà chú ý tới.
Thẩm Tư Phi không biết lấy một điếu thuốc từ đâu ra, có chút hiếu kỳ châm thuốc, ngón tay của cậu trắng trong thuần khiết, mặt không thay đổi hút một hơi, hiếm thấy lộ ra chút quái đản và dáng vẻ trẻ con.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!