Hạ Tây Châu tìm được Thẩm Tư Phi ở dưới bục nhận thưởng.
Hiệu trưởng kéo cậu lại hàn huyên vài câu, đơn giản là cổ vũ, Thẩm Tư Phi cúi đầu, lộ ra một bộ thụ giáo rửa tai lắng nghe thuận theo nghe lời, có lễ phép còn tôn kính người trên, làm Hạ Tây Châu không nhịn được nhíu mày.
Nói chuyện xong, Thẩm Tư Phi cất giấy khen, quay đầu thấy Hạ Tây Châu, mặt cậu đầy vẻ kinh ngạc: "Tại sao anh cũng tới?"
"Ký hợp đồng đi ngang qua, thuận tiện đến giải sầu." Hạ Tây Châu thuận miệng giải thích hai câu, lấy điện thoại di động ra, "Thầy Thẩm, có thể cho tôi phương thức liên lạc không?"
Thẩm Tư Phi ngẩn người, "... Vô số đàn ông muốn phương thức liên lạc của tôi, chủ tịch Hạ là người trực tiếp nhất."
Hạ Tây Châu nhíu mày: "Làm sao, họ đều muốn chọn sẵn thầy giáo Toán xuất sắc cho con mình à?"
Thẩm Tư Phi: "..."
Hai ngày nay cậu nhiều tiết, giảng bài đến độ viêm họng, vừa nói chuyện cuống họng đã đau rát nên không nói nhiều, cho số điện thoại luôn, "WeChat và số điện thoại."
"Được." ngón tay cầm điện thoại di động của Hạ Tây Châu thon dài, nhanh chóng lướt qua màn hình. Hắn ngẩng đầu nhìn Thẩm Tư Phi nói: "Thầy Thẩm, chúng ta làm hòa đi."
Thẩm Tư Phi đột nhiên dừng bước lại. Trong sân trường rừng cây trải rộng, trên đất trải một mảng bóng tối nhỏ, có gió hơi ấm thổi qua.
Hạ Tây Châu nói quá nhanh, cậu hoảng hốt tưởng mình nghe lầm, vì vậy cố ý dừng bước lại quay đầu lại nhìn hắn, "Hả?"
Hạ Tây Châu đứng dưới ánh mặt trời nhìn cậu, hôm nay hắn mặc một bộ quần áo tương đối nhàn nhã, khí thế không mạnh mẽ như dĩ vãng. Chủ tịch Hạ lớn lên đúng là anh tuấn phong độ, khi còn bé thanh tú đẹp đẽ như con gái, hiện tại mặt mày nảy nở, lại càng chín chắn thận trọng.
Hạ Tây Châu đứng ở nơi đó, có chút ngay thẳng chính trực, hắn lặp lại từng chữ từng chữ một lần: "Tôi nói, chúng ta làm hòa đi."
Mười sáu năm đứng đối mặt nhau, mặc dù là mấy đêm mưa ma xui quỷ khiến sưởi ấm cho nhau kia hai người cũng duy trì hiểu ngầm trong trầm mặc, mỏng manh giống như không tồn tại.
Bất kể là Thẩm Tư Phi đầu tiên nhìn phiến diện, hay là sau đó Hạ Tây Châu chịu sự sỉ nhục của cậu, cùng với sau đó song phương vừa vặn trở thành người theo đuổi Trần Kim, trở thành tình địch tranh đấu hai bên nhìn nhau không vừa mắt, đều trở thành vết nứt ngang qua giữa họ.
Lúc này Thẩm Tư Phi mới nghe rõ, cậu quá bất ngờ. Trần Kim kết hôn, hai người song song chịu thua, Thẩm Tư Phi dự định xóa bỏ ân oán dĩ vãng, nước sông không phạm nước giếng, chết cũng không giao lưu nữa. Cậu và Hạ Tây Châu, một là con rơi phản lại nhà giàu, một là tinh anh xã hội thượng lưu, hai người hẳn là không có giao lưu gì mới phải.
Không ngờ Hạ Tây Châu sẽ chủ động trở thành người muốn hòa giải, vô luận trở thành quan hệ hợp tác hay làm bạn đều là Thẩm Tư Phi được lợi. Mà Hạ Tây Châu là thương nhân, sẽ không làm chuyện vô ích với mình.
"Giật mình à?" Hạ Tây Châu nói, "Nếu như không muốn thì quên đi."
"Không phải." Thẩm Tư Phi đưa tay ra, cười khẽ, "Làm sao mà không muốn, tôi vẫn chờ chủ tịch Hạ mời tôi làm gia sư cho con anh, không chừng có thể cho tôi một khoản tiền lớn."
Hạ Tây Châu: "..."
Hai người đơn giản bắt tay, tay Thẩm Tư Phi có chút cảm giác mát mẻ, sờ lên lại rất mềm mại mà nhẵn nhụi, khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay có chút êm dịu.
Như thể chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào là thả.
Hạ Tây Châu như là sói đuôi to thực hiện được gian kế, chỉ là ý đồ xấu đều bị hắn cẩn thận giấu trong bụng, hắn lắc lắc điện thoại di động: "Thầy Thẩm, quay về đừng quên chấp nhận lời mời."
Cổ họng Thẩm Tư Phi không thoải mái, cậu không muốn nói chuyện nhiều, gật đầu cáo từ rời đi.
Hạ Tây Châu dù không có việc gì làm cũng phải lái xe về công ty. Khi hắn ngồi trong phòng làm việc lấy điện thoại di động ra xem, Thẩm Tư Phi đã chấp nhận lời mời, cực kỳ lạnh nhạt gửi tên của mình cho hắn.
Thẩm Tư Phi không có nhiều bạn, cậu luôn lạnh nhạt kiêu căng, hơn nữa cậu ra ngoài cũng hiếm khi chụp ảnh, bởi vậy vòng bạn bè trong một năm có thể thấy được chỉ có rất ít các điều giáo viên nhân dân cần biết mà trường học yêu cầu chia sẻ và mấy điều bồi dưỡng học sinh...
Vô cùng kín đáo, thoạt nhìn cực kỳ nhạt nhẽo vô vị.
Hạ Tây Châu kết bạn với không ít nhân vật trong xã hội thượng lưu, cũng quen công tử bột vô học trong giới thượng lưu, nhưng trong vòng bạn bè của họ, hoặc là đấu thầu xong dự án hoặc là sống mơ màng kích thích vui đùa, Thẩm Tư Phi xem như là dị loại trong giới nhà giàu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Cậu như viên trân châu bị bụi trần vùi lấp, không nhìn thấy bất kỳ ánh sáng nào, mà cũng không thể che giấu sự thực cậu là trân châu.....
Lần trước Thẩm Tư Phi tuyên bố muốn bỏ tuyến thể và phá khoang sinh sản ở trước mặt Thẩm Lương Bình, Thẩm Lương Bình giận dữ, Thẩm Tư Phi cũng mấy ngày chưa trở về nhà họ Thẩm. Ba Thẩm lần này tức điếng người, nhưng cũng bị sự cương quyết và quyết tuyệt của con mình làm cho chùn chân, không dám đề cập đến chuyện cưới xin nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!